Tô Lâm Hoan nói: "Chỉ cần em nguyện ý rời xa anh ấy là được."
"Trừ phi anh ấy mở miệng đuổi tôi đi, nếu không, tôi sẽ không bao giờ đi. Cho nên, Cô Tô ạ, cô cũng đừng ở chỗ này uổng phí tâm tư nữa. Tôi sẽ không cho cô bất kỳ hy vọng nào đâu."
Cho là mượn tay Hồ Tiểu Tri, bôi nhọ cô, nói cô là kẻ thứ ba thì có thể được như ý nguyện sao?
Thật sự rất buồn cười.
Diệp Phồn Tinh cũng không nói với Tô Lâm Hoan nữa, trực tiếp rời đi.
Ánh mắt của Tô Lâm Hoan, rơi vào trên người Cố Vũ Trạch, trên mặt lộ ra nụ cười ôn nhu, "Tiểu Trạch."
"Tôi với cô không quen thân đến vậy."
"Em giúp cô khuyên cậu em, có được không?"
"Không bao giờ." Cả nhà đều ghét Tô Lâm Hoan, Cố Vũ Trạch cũng rất ghét cô ta.
Dù sao chuyện Tô Lâm Hoan làm, không ai có thể tha thứ.
Tô Lâm Hoan nhìn thấy bộ dáng lạnh nhạt của hắn, liếc mắt một cái liền nhìn thấu hắn: "em yêu Diệp Phồn Tinh phải không?"
"..." Cố Vũ Trạch nhìn về phía cô ta, "cô có ý gì?"
"Chuyện Trước kia Tinh Tinh là mối tình đầu của em cô đều biết rồi."
Diệp Phồn Tinh gả cho Phó Cảnh Ngộ, sao cô ta có thể không tò mò thân phận của Diệp Phồn Tinh cho được?
Cho nên trở về sau, liền đi thăm dò tra xét, biết Diệp Phồn Tinh là mối tình đầu của Cố Vũ Trạch.
Từ trước tới giờ không đề cập tới, cũng bởi vì, khi đó căn bản không có hứng thú đối với Phó Cảnh Ngộ.
Cố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2010406/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.