Cô và anh kết hôn, vốn chỉ do một bản hợp đồng, nếu nhận lấy căn biệt thự này, trong lòng làm sao sống yên được?
Tưởng Sâm nói một cách lạnh lùng: "Đây là thứ anh ta sớm phải cho cô, là anh ta thiếu cô."
Tưởng Sâm vô cùng phẫn nộ, hôm nay vì chuyện này mà tức giận cả ngày, điều làm anh ta tức giận nhất chính là, bây giờ anh ta còn phải xử lý hết thảy những thứ này.
Tâm tình còn sốt ruột hơn so với lúc trước để cho anh ta giúp bọn họ ký hợp đồng hôn nhân.
Khi đó cảm thấy Diệp Phồn Tinh không xứng với Phó Cảnh Ngộ, hiện tại... Tưởng Sâm lại cảm thấy Phó Cảnh Ngộ chính là một tên đàn ông cặn bã nam, không xứng với Diệp Phồn Tinh!
Diệp Phồn Tinh nhìn thấy Tưởng Sâm có vẻ tức giận, có chút ngoài ý muốn, Tưởng Sâm hôm nay hình như hơi đáng sợ, ai chọc tới anh ta rồi không biết?
Diệp Phồn Tinh nói với Phó Cảnh Ngộ: "Em không muốn ở đây nữa. Những gì trước đây anh đưa cho em, em cũng sẽ trả lại cho anh hết."
Những vật kia, đều quá quý giá, cô sẽ không mang đi.
Cô là đến bước đường cùng mới nghĩ đến chuyện vay tiền anh, nhưng cho tới bây giờ chưa từng nghĩ, muốn thông qua cuộc hôn nhân này để lấy được lợi lộc gì.
Nếu là như vậy, cô sẽ thành loại người nào cơ chứ?
Tưởng Sâm nhìn cô, người khác ly dị đều mong sẽ lấy được càng nhiều càng tốt, cô lại chẳng cần cái gì
Phó Cảnh Ngộ nói: "Nếu như em không lấy căn nhà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2010458/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.