Lửng mật
Diệp Phồn Tinh là một người cho người ta ấn tượng là một người ôn nhu, cô đột nhiên nghiêm túc như vậy, Nhiếp Vân Đóa cảm thấy vô cùng sửng sốt.
Cô ta nhìn Diệp Phồn Tinh, qua mấy giây, mới nói: " Mày dám nói chuyện như vậy với tao cơ à?"
Ngôn Triết cũng không dám nói giọng điệu đó với cô ta bao giờ, vậy mà con ranh Diệp Phồn Tinh này lại...
Không phải chỉ là vợ của Phó Cảnh Ngộ thôi sao, có gì đặc biệt hơn người?
Cô ta biết, Phó Cảnh Ngộ và Ngôn Triết đều rất coi trọng và kính nể mẹ mình, cho nên, bọn họ sẽ không bao giờ dám tỏ thái độ với cô ta dù cho họ có tức giận đến như thế nào.
Ngược lại Diệp Phồn Tinh này, không quyền không thế lại không bối cảnh, vậy mà dám coi mình không ra gì... Điều này làm cho cô không nhịn được muốn dạy dỗ cho Diệp Phồn Tinh đạo lý làm người.
Diệp Phồn Tinh dương khóe miệng lên, " Phép lịch sự tôn trọng lẫn nhau phải đến từ cả hai phía, chị không biết tôn trọng tôi thì sao tôi phải tôn trọng lại chị?"
Diệp Phồn Tinh cũng là một người có cá tính, cô tự cảm thấy thái độ của mình đối với Nhiếp Vân Đóa này đã đủ lịch sự, mọi người cũng che chở cho cô ta rồi, cô có thể làm gì cô ta đây?
Ai cũng có thể giẫm đạp lên cô sao? Nhìn cô hiền lành dễ bắt nạt lắm à?
Nhất là, phụ nữ có giác quan thứ sáu, Diệp Phồn Tinh ngầm định người phụ nữ chanh chua này thành tình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2011207/chuong-863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.