Lửng mật
Cô hướng về phía Phó Cảnh Ngộ hỏi: "ông xã, anh Có muốn ăn chút gì hay không?"
Phó Cảnh Ngộ nói: "Không cần đâu em cứ ăn đi."
Anh nhìn chằm chằm Bóng Đèn Nhỏ trong ngực, nhìn vô cùng nghiêm túc.
Diệp Phồn Tinh nói: " Anh ôm lâu như vậy, tay cũng tê rồi chứ? Để em bế cho."
Từ trên máy bay đến bây giờ vẫn là anh ôm con, Diệp Phồn Tinh cũng muốn chia sẻ một chút.
Bất quá Phó Cảnh Ngộ trực tiếp cự tuyệt đề nghị của cô, "Không có việc gì."
Anh là một người đàn ông, ôm con không cảm thấy cực khổ, nhưng Diệp Phồn Tinh thì khác.
Cho nên lúc ra cửa, Phó Cảnh Ngộ căn bản không để cho cô bế con.
Diệp Phồn Tinh tiến tới, đầu sát bên Phó Cảnh Ngộ, nhìn tiểu Bảo một cái, Bóng Đèn Nhỏ đã tỉnh rồi, nhóc nhìn chăm chú Diệp Phồn Tinh, vừa nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, miệng liền cười lệch ra.
trong đầu Phó Cảnh Ngộ nghĩ: Nhìn nó ngu v*i.
Diệp Phồn Tinh nhìn Bóng Đèn Nhỏ một hồi, liền ngồi xuống lại.
Không thấy mẹ, Bóng Đèn Nhỏ lập tức không vui, đưa tay ra gãi gãi, muốn Diệp Phồn Tinh.
Phó Cảnh Ngộ trừng mắt liếc nhóc một cái, mình tốt với tên tiểu tử này như vậy, trong mắt nó chỉ có Diệp Phồn Tinh, thiên lý ở đâu?
Bóng Đèn Nhỏ bị anh trừng một cái, sửng sốt một chút, ngay sau đó liền há hốc mồm khóc ầm lên.
Nghe được tiếng khóc, nữ tiếp viên hàng không lập tức nhìn lại.
"Khặc." Diệp Phồn Tinh ho khan nói: "Nhanh lên, đưa cho em đi, anh không dỗ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2011463/chuong-986-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.