Sau khi tốt nghiệp trung học, Hứa Ngôn vượt qua kỳ thi viết, chính thức lấy được giấy thông báo của Học viện Mỹ thuật, Tử Thất cũng đạt điểm cao vào đại học Sư phạm Bắc Kinh, Tô Tiêm vào miền Nam học thiết kế quảng cáo ở một trường đại học bình thường.
Bốn năm nói ngắn thì rất ngắn, nói dài lại rất dài, trong thời gian này, Tử Thất dùng hết toàn bộ tâm lực của cô, cố gắng lột xác.
Để thoát khỏi tật nói lắp, cô đã thử vô số phương pháp, lần nào ngậm hạt thủy tinh luyện tập phát âm cũng cắn rách cả môi. Cô bắt đầu chú ý đến dinh dưỡng, chú ý vận động, chú ý dưỡng da, bắt đầu xem các tạp chí thời thượng, bắt đầu chú trọng đến ăn mặc. Để không nổi mụn, cô cực ít ăn cay cùng với các thứ nhiều chất kích thích. Cô thích uống nước trái cây, nhưng tuyệt đối không bao giờ ăn táo, đối với cô, táo và sữa tươi đã trở thành một loại đau đớn trong cơ thể.
Điên cuồng, thậm chí có chút tự ngược ép mình phải thay đổi, ép mình trưởng thành. Cuối cùng nói chuyện cũng không còn lắp bắp, cũng ngày càng xinh đẹp. Trong mấy năm ngắn ngủn, từ một con vịt con xấu xí trong quá khứ, cô đã biến thành một con thiên nga trắng tự tin quyết đoán, tràn đầy quyến rũ. Mà thứ duy nhất nguyên vẹn cô vẫn còn tiếp tục gìn giữ, chính là tình yêu bao năm không đổi kia với Hứa Ngôn.
Cùng với sự thay đổi kinh người của cô, thời gian dường như ngừng lại trên người Hứa Ngôn, năm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-doi/295281/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.