"Đã giải quyết xong công khốn nạn số 2".
Trên đường về, Tạ Giác nói.
Sau khi Tiền Gia Hứa biết Thẩm Mặc chính là ngài S xong, không dám liếc mắt nhìn hắn nhiều hơn một cái, càng đừng đề cập đến chuyện đối phó với hai người.
"Tháng sau tôi và bé cưng sẽ chính thức đính hôn".
Tạ Giác thông báo tin tức xong, cậu ta liền chân thành chúc phúc.
""Không biết tôi có vinh dự được tham gia tiệc đính hôn của hai vị không ạ?"
"Được chứ".
Tạ Giác gật đầu: "Nhớ mang phong bì đến là được".
"Chắc chắn rồi, chắc chắn rồi".
Tiền Gia Hứa nghe ra sếp Tạ không hề có ý định làm khó mình, cuối cùng mới thở phào một hơi.
Cậu ta thầm tính toán trong lòng, nghĩ rằng tháng sau nhất định phải gửi một phong bì thật lớn, để hai vị này hoàn toàn quên đi chuyện ngày hôm nay.
Sau khi tiễn Tạ Giác và Thẩm Mặc về, cậu ta không muốn nhiều lời thêm với Thẩm Hắc Thổ.
Cậu ta trở lại phòng khách mình ở trong chốc lát, sau đó xách theo vali hành lý ra khỏi nhà họ Thẩm.
"Gia Hứa?" Tiết Tú Vân thấy bạn thân của con trai, ngạc nhiên hỏi: "Sao không
ở thêm mấy ngày?"
"Cháu nào dám ở thêm".
Tiền Gia Hứa nhìn Thẩm Hắc Thổ đang đứng trước mặt muốn cản mình lại, nói: "Anh trai cậu từ bé đã bị bán đến vùng núi nghèo khổ? Chưa từng đọc sách? Dựa vào cái dáng vẻ không khác gì trai bao lừa đàn ông kiếm tiền?"
Tiết Tú Vân oán trách: "Tiểu Mặc, sao con lại kể chuyện nhà mình cho bạn nghe? Cho dù anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-man-sieu-giau-chi-thich-lua-gat/1392493/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.