[ Hoàng cung ]
Hoàng cung không cho phép xe ngựa đi vào nên xe đành dừng lại ở ngoài cổng. Bước xuống xe, nàng cũng không ngạc nhiên lắm cảnh này. Xe ngựa dừng trước cổng, hàng người tấp nập nối nhau vào cảnh cửa rộng lớn đo. Thân là người Trung Hoa, nàng đương nhiên biết hoàng cung là một nơi xa hoa, lộng lẫy nhưng cũng là cái lồng bằng vàng giam giữ tuổi thanh xuân của bao thiếu nữ. Than thở xong, nàng cùng phụ thân và nhóm người Hắc Long đi vào. Đặt chân qua cánh cổng đó là một tòa điện nguy nga. Kiến trúc cũng không khác Tử Cấm Thành ở Trung Quốc bao nhiêu. các mái nhà / điện ở đâu đều lợp bằng ngói lưu ly, tường sơn màu đỏ. Ông [ HT ] thấy con gái lần đầu vàng hoàng cung mà vẫn bình tĩnh, sắc mặt không đổi. Ông lấy làm tự hào. Còn nhóm người Hắc Long, từ khi theo nàng thì bọn hắn được học làm một sát thủ thì điều cơ bản là không được để lộ biểu cảm ra ngoài ; mọi thứ đều dùng tâm, mắt quan sát và đánh giá. Nên đương nhiên cũng không có biểu hiện gì.
Đi một đoạn dài, hành lang, con đường trong hoàng cung thường quanh co, uốn khúc, tương đối nhiều cây. Điều này nàng biết nhưng trong lòng không khỏi thầm hỏi thăm mười mấy đời tổ tông của kẻ tạo nên hoàng cung. Trước mặt phụ thân nàng là một thái giám dẫn đường. Nàng lên tiếng hỏi:
- Vị công công này, ngươi đưa chúng ta đi đâu vậy?
- Bẩm tiểu thư, yến hội được tổ chức tại Ngự Hoa Viên nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-nha-de-vuong-phuc-hac/1538693/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.