[ Đại tướng quân phủ ]
Nguyệt Liên các gần đầy rất náo nhiệt. Nàng bình sinh thích động vật có độc với đáng yêu nên đương nhiên nơi ở của nàng cũng không thiếu. Lúc còn ở hiện đại, papa nàng cũng hay chế tạo ra vũ khí loại nhỏ mà tiện cho nàng sử dụng. Nàng cũng học được cách chế. Đột nhiên bật dậy từ chiếc võng dưới tán cây, nàng đi đến thư phòng và gọi Tử Tâm theo. Lần đầu tiên Tử Tâm xuống mật thất. Nó tảo ra toàn mùi dược liệu, chứa đầy sách cổ và tâm pháp. Nàng lên tiếng:
- Tử Tâm, em đi lấy cho ta vài cây thảo dược cùng một con rắn độc bên đó qua đây. Nhớ cẩn thẩn đó.
Tử Tâm hoàn hồn rồi chạy đi lấy. Từ nhỏ nàng [ TT] đã có tính hiếu kỳ, một khi tái phát là hỏi cho bằng được những gì không hiểu hoặc chưa biết. Nàng tỏ mò hỏi:
- Chủ nhân. Ngài chế tạo gì vậy?
- Đây là nghiên cứu độc dược a. Em có muốn học không?
- Có ạ có ạ. Nhưng em học rất lâu đó.
- Không sao, cái này cũng dễ làm, chỉ qua bước đầu rất khó. Nếu không cẩn thận là sẽ bị độc xâm nhập ngay.
- Chủ nhan dạy em đi. Em háo hức quá....
- Cái này phải như vầy... Như vầy nè.... Đúng đúng như vậy đó....
Tiếng nói chuyện, bàn luận to nhỏ vang vọng trong mật thất của hai nàng. Đến tối, hai nàng mới bước ra. Nàng đi trước, nở nụ cười hài lòng: " Nha đầu Tử Tâm này tính tình trẻ con, ngây thơ, trong sáng như trang giấy trắng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-nha-de-vuong-phuc-hac/1538695/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.