Tiêu Thính Vân đưa tay xoa xoa đầu đang đau nhức, mày kiếm nhíu chặt lại, "Ta không nhớ rõ…"
Cho dù có là ở nhà mình, hơn nửa đêm ở cùng một nam nhân xa lạ, Triệu Hi cảm thấy không được tự nhiên, vội vàng đặt ly nước kia lên bàn ăn bên ngoài phòng bếp, bĩu môi nói: "Chờ nước nguội ngươi tự uống đi, ta về phòng ngủ trước.
"
Triệu Hi đi ra khỏi phòng bếp, vừa mới đi được vài bước lại dừng lại quay đầu nhìn hắn, nhắc nhở: "Lúc đi nhớ tắt đèn.
"
Tiêu Thính Vân gật đầu, thấy nàng mang một đôi giày không biết làm bằng chất liệu gì chuẩn bị trở về phòng, yết hầu hơi nhô lên trượt, lên tiếng hỏi: "Xin hỏi tên cô nương?"
Triệu Hi ngáp một cái, chỉ muốn lên lầu ngủ, tùy ý nói: "Cứ gọi là tiên nữ đi!"
Tiêu Thính Vân nhìn nàng mang theo một con chó rời đi, bóng dáng biến mất ở góc xoắn ốc của cầu thang, cụp mi mắt nhìn ly nước lưu ly bốc hơi nóng trên bàn ăn, đột nhiên cười khẽ một tiếng: "Tiểu tiên nữ.
"
[Thiện cảm đến từ Tiêu Thính Vân, điểm tích lũy +20]
*
Trời chưa sáng gà trống đã gáy, ngoại trừ người nhà họ Triệu còn đang ngủ sâu thì thanh niên trai tráng trong thôn Đào Hoa đều đã xuống ruộng làm việc.
Cũng không biết Vương Đại Trụ đêm qua đi đâu mà sáng sớm phải gọi hắn một lúc lâu, hai vợ chồng cũng không dậy.
Vương lão đầu tức giận khiêng nông cụ trong nhà lên rồi cùng Đại nhi đi xuống ruộng trước.
Đợi Vương Đại Trụ nhớ tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-nha-mang-theo-biet-thu-cung-xuyen-khong/435366/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.