Khi Tinh Nặc rời khỏi phòng ngủ, vừa đúng lúc nửa đêm. @TửuHoa Sau khi hoàn thành phó bản và trở về, ngoài cửa sổ, một tia nắng ban mai ấm áp vừa kịp chiếu vào. Cả người Tinh Nặc bám đầy bụi bẩn, khuôn mặt nhỏ bị chính bé dùng tay quệt đến lem luốc, mái tóc xoăn mềm bị ánh sáng nhạt chiếu lên lấp lánh rực rỡ. Thẩm Ôn bế đứa nhỏ nhếch nhác này lên, khẽ cau mày, trong ánh mắt ôn nhu lại mang theo chút bất đắc dĩ. "Sao lại bẩn thế này? Chỉ mới đi có một đoạn đường mà đã thành ra thế này rồi." Y ôm Tinh Nặc vào phòng tắm, sáng sớm đã bắt đầu tắm rửa cho bé con. Tinh Nặc tr ần trụi, đôi chân nhỏ giẫm lên nước, lộ nửa cái đầu trên mặt bồn tắm rộng lớn, giống như một chú cá nhỏ lượn qua lượn lại. Bơi bập bõm trong nước một hồi, Tinh Nặc tự nhiên học được cách bơi mà không cần ai dạy. Thẩm Ôn lấy sữa tắm dành riêng cho trẻ em, bắt lấy bé con đang nghịch ngợm trong bồn, thoa đầy bọt khắp người bé. Bọt xà phòng trắng xóa bị rửa trôi, trên đầu Tinh Nặc vẫn còn dính một lớp bọt nhỏ, mắt nhắm nghiền, dùng khăn ấm che kín mặt. Thẩm Ôn cẩn thận gội rửa cho bé từ đầu đến chân, kéo bé thẳng người lên, mệt đến mức thở dài một hơi. Y xắn tay áo, dùng một chiếc khăn tắm lớn bọc Tinh Nặc lại rồi bế ra ngoài, đặt bé lên ghế sofa trong phòng khách. Tinh Nặc chỉ mặc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-nha-vai-ac-cung-chieu-toi/2768134/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.