Chàng trai dịu dàng thổ lộ: "Tân Ngư, mình thích cậu."
... Đến từ một cảnh nhỏ trong giấc mơ không thể nói ra của cô gái nào đó.
-
Tân Ngư chống cằm, ngồi trước bàn học.
Khoảng một giờ trước, cô đi vệ sinh và tình cờ gặp Hàn Anh Tú vừa đi chợ về, cầm theo những con cá đao đông cứng như vài thanh kiếm sắc nhọn. Từ lúc đó, dù là bài tiếng Anh cô giỏi nhất, trong mắt cô cũng hóa thành thiên thư, từng từ từng chữ như biến thành những mảng mờ mịt.
Đến giờ ăn, từ tầng dưới không biết có món gì thơm lừng bay lên, đẩy lùi hoàn toàn chút ý thức học tập cuối cùng của cô. Nhìn ánh nắng xuyên qua mây, Tân Ngư chỉ thấy thời gian trôi chậm chạp như lòng đỏ trứng bao bọc trong lòng trắng. Cô chớp mắt, chỉ cảm thấy thời gian như ngưng đọng.
Âm thanh mong đợi của cá rơi vào chảo dầu mãi không thấy xuất hiện, cô thậm chí lén mở hé cửa để không bỏ lỡ tiếng động từ bếp. Ngòi bút trên giấy không ngừng vẽ nguệch ngoạc. Trong lúc cô ngóng trông với cái bụng đói meo, Hàn Anh Tú gõ cửa phòng cô.
"Tân Ngư à, Thư Tĩnh về rồi, giành được giải ba cuộc thi diễn thuyết tiếng Anh! Dì của con bé biết chuyện, đưa nó về nhà ông bà ngoại ăn mừng, dì cũng phải đi một chuyến, con xem..."
Khóe miệng Tân Ngư cứng đờ một lát, rồi cô nở nụ cười hiểu chuyện: "Vừa hay bạn con cũng rủ ra ngoài ăn, dì không cần lo cho con đâu."
Hàn Anh Tú hài lòng đi ra: "Dì đặc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-nho-minh-nguyet-man-chi/2842174/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.