Lục Gia Lương vừa làm xong một đề thi vật lý, trong lúc nghỉ ngơi liền suy nghĩ xem nên kiếm cớ gì để hẹn Tân Ngư vào kỳ nghỉ hè.
Ngay lúc ấy, một cô gái nhỏ nhắn bước tới trước mặt.
Lục Gia Lương hơi nhíu mày, ngẩng mắt nhìn lên. Đôi mắt anh trong sáng, có thần, mỗi khi nhìn ai luôn vô cùng tập trung. Kết hợp với gương mặt ưu tú vượt trội, thường khiến người khác bất giác thất thần.
Mặt Vương Tịnh Tịnh đỏ bừng như quả táo: "Lớp trưởng..."
Chỉ một ánh nhìn của Lục Gia Lương cũng đủ khiến cả người cô ấy căng thẳng, giọng nói nhỏ như muỗi: "Cô giáo bảo tiết sau sẽ tích lũy tư liệu viết văn, nhờ tớ gọi mấy bạn lên văn phòng mang sổ ghi chú về..."
Văn phòng giáo viên môn Ngữ văn nằm ở tầng hai, Lục Gia Lương lại là lớp trưởng của lớp Một, việc này đương nhiên anh không thể chối từ.
Anh kéo ghế đứng dậy, gọi thêm hai nam sinh khác đi cùng.
Vương Tịnh Tịnh theo sau, không kìm được cứ ngước nhìn bóng lưng lớp trưởng, tim đập thình thịch không ngừng.
Lớp trưởng thật sự rất tuyệt. Những người ở lớp khác chỉ có thể tranh thủ chạm mặt anh vào giờ ra chơi, hoặc qua mấy bức ảnh đã bị chỉnh sửa, mấy lời đồn bị thêu dệt trên diễn đàn mới có chút manh mối về anh.
Còn cô ấy lại học cùng lớp với Lục Gia Lương, gần ngay trước mắt, mỗi ngày chỉ cần nhìn bóng dáng anh miệt mài viết bài cũng đủ tiếp thêm động lực học tập cho cô ấy rồi...
Vương Tịnh Tịnh bước nhanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-nho-minh-nguyet-man-chi/2842204/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.