Hạo Hiên nhìn Lạc Ninh Hinh trả lời.
" Hắn có nhiệm vụ đi làm với Du Cảnh rồi, Tư Thần như thế này, có rất nhiều chuyện cần xử lý."
" Ừm, em hiểu rồi!" Lạc Ninh Hinh gật đầu nói, cô biết Âu Dương Tư Thần nằm đây như thế này, thì những người còn lại cũng rất vất vả.
Một tháng sau đó, Âu Dương Tư Thần vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, dù mọi người rất cố gắng.
Nhưng Lạc Ninh Hinh không nản lòng, cô vẫn ngày đêm chăm sóc cho anh.
" Tư Thần, anh mau tỉnh lại nhìn xem, bức tranh em vẽ rất đẹp có phải không?" Lạc Ninh Hinh mang bức tranh đến giường bệnh, cho anh xem.
" Có lẽ em không vẽ ra được gương mặt hoàn hảo của mẹ anh, hay khí chất uy phong của ba anh, nhưng em nghĩ bức tranh rất đẹp.
Em không biết gương mặt của em gái anh như thế nào, nhưng em nghĩ con bé sẽ rất đáng yêu."
" Em chỉ có thể vẽ anh là hoàn hảo nhất mà thôi!" Cô mỉm cười nói.
Bức tranh cô vẽ là gia đình của Âu Dương Tư Thần, một bức tranh rất tuyệt vời, với khả năng thiết kế của cô, thì vẽ là chuyện rất bình thường.
Âu Dương Tư Thần tỉnh lại, chắc sẽ rất thích nó.
" Tư Thần, em muốn đến thăm ba mẹ, cho hai người họ xem nó, anh có thể mau mau tỉnh lại được không?" Lạc Ninh Hinh vẻ mặt u sầu nói.
Bất chợt ngón tay Âu Dương Tư Thần khẽ động đậy, anh đang phản ứng với cô.
Lạc Ninh Hinh nhìn thấy, cô nắm lấy bàn tay anh.
"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ca-the-gioi-cua-anh-chi-danh-cho-em/2484060/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.