Vừa thấy vị bạn cùng phòng này kêu to mà chạy đi rồi, ở trong lòng Tạ Kê thầm cảm thán, lập tức liền từ trên giường bò dậy, đi đến trước cửa, ‘phịch’ một tiếng đóng cửa phòng lại, sau đó nhanh chóng mà cởϊ qυầи, đổi xiêm y, sửa sang lại giường, lại nhìn qυầи ɭóŧ nhăn bèo nhèo này trong tay, ngay khi còn chưa biết phải làm thế nào, bên tai bỗng nhiên liền vang lên giọng nói của vị bạn cùng phòng kia.
“Lão sư, thật sự, mặt của Hành Chi rất đỏ, đỏ bừng bừng, đó không phải phát sốt thì còn có thể là cái gì? Buổi sáng tỉnh dậy muộn như vậy, trước nay hắn cũng chưa bao giờ ngủ dậy muộn đến như thế, hơn nữa con kêu hắn dậy, hắn cũng không cử động, khẳng định là bệnh đến không cử động được...”
Vừa nghe thấy giọng nói này, vẻ mặt Tạ Kê còn đang thống khổ liền lập tức cảm thấy qυầи ɭóŧ trong tay mình giống như một củ khoai lang phỏng tay, sau đó không chút nghĩ ngợi gì mà đem chiếc quần trong tay vò tới vò lui, trực tiếp ném nó xuống...
Dưới giường của vị bạn cùng phòng kia.
Lúc này mới bình phục lại hô hấp, chậm rãi sắp xếp lại sách vở của chính mình, sau đó một giây trước khi đám người kia đẩy cửa tiến vào, mở cửa, lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.
“Lão sư, các ngươi như thế nào...!Ai da, Đồng Quan ngươi chạy cũng quá nhanh rồi đi, ta gọi ngươi lại cũng không kịp, ta đâu có phát sốt, chỉ là vừa mới tỉnh ngủ, gương mặt có chút hơi hồng mà thôi, ngươi liền...!Nhưng mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cac-dai-lao-deu-vi-ta-ma-than-hon-dien-dao/1394557/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.