Người này là sư gia thật ra có chút ngoài dự đoán mọi người.
Văn sư gia tránh đi, Trĩ Nương đi vào, liền thấy Củng di nương khóc thút thít, phụ thân thì sắc mặt đen thui, chắp tay sau lưng nổi giận đùng đùng mà hướng tới hậu viện.
Củng di nương khóc lóc chạy đuổi theo, cho Trĩ Nương một ánh mắt, ý bảo nàng không cần đi cùng, Trĩ Nương nhíu mi, Đổng thị biết phụ thân rõ ràng không tán đồng , Đổng thị vì sao còn phải nói cho các nàng việc này.Nàng nhìn thân ảnh Củng di nương, bừng tỉnh sáng tỏ, Đổng thị rõ ràng là cố ý nói cho các nàng nghe, nhưng thật ra là muốn Trĩ Nương nghe, nàng mới từ quỷ môn quan trở về một chuyến, tính tình của nguyên thân nếu biết được lập tức phải gả cho một nam tử có khuynh hướng bạo lực, sợ là lại tìm chết.
Đổng thị muốn nàng chết, đây mới là mục đích chính.
Trĩ Nương nghĩ thông suốt, nhưng thật ra nàng không vội, lấy nàng tư sắc của nàng Triệu huyện lệnh tất nhiên sẽ không để nàng tùy tiện gả chồng.Từ xưa đến nay, hôn nhân là lệnh của cha mẹ, là lời người mai mối, nàng một cô nương chưa lấy chồng không được tham dự, nàng chậm rãi xuyên qua vườn, bất động thanh sắc mà đánh giá hậu trạch huyện nha.Lúc này cảnh xuân tươi đẹp, xanh tươi, đỏ tươi dù vườn hoa không có giống quý lắm nhưng nở rất diễm lệ.
Sân không lớn, gạch xanh ngói đen, mái cong kiều giác, ở giữa có một tòa đình hóng gió, hình bát giác.
Thể lực nàng chống đỡ hết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cac-lao-phu-nhan-duong-thanh-ky/666325/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.