Tiếng chim hót nho nhỏ truyền vào trong phòng. . . . . .
Trân Châu mở ra mí mắt, trong phòng đã sáng choang, hai lò than đốt ở góc phòng chỉ còn lại màu đỏ xám. Cảm giác mỏi mệt tràn ngập toàn thân, chân chua xót đau đớn khiến nàng nhớ lại kích cuồng đêm qua.
Từ trên giường ngồi dậy, chăn lập tức tuột xuống đầu vai, rớt dần đến thắt lưng, người nàng liền trần trụi. Xấu hổ nha. . . .
Nàng thật là xấu hổ.
Trải qua cả đêm, thân thể vẫn run rẩy. . . . Nàng lại khắc chế không được thân thể run rẩy và cảm giác xấu hổ tràn đầy trong lòng. Đây chính là tình yêu nam nữ sao? Đêm đầu tiên, hắn không hề cho nàng cảm giác kích cuồng thế này. Nàng đã từng không xem tình dục là gì, cho đến đêm qua, nàng mới hiểu được, thời điểm đó nàng không có biện pháp vĩnh viễn làm chủ mình.
Ổn định suy nghĩ hỗn loạn, nàng kéo cái mền ra, đang muốn xuống giường tìm kiếm xiêm áo của mình, chợt nghe đối thoại của nam nữ ngoài phòng --
"Bối lặc gia, ngài cho nàng ta vào phòng, là phá quy củ --"
"Quy củ là ta đặt."
"Nhưng bối lặc gia không có đối xử với Như Ngọc như vậy." Âm thanh của nữ tử hiển nhiên có chút buồn bã.
"Như Ngọc, ngươi hơi hẹp hòi rồi!" Giọng nói của nam nhân hơi chút lạnh lùng.
"Người ta sợ mà!" Lý Như Ngọc tựa sát vào trên thân nam nhân giống như con chim nhu thuận, nước mắt ròng ròng. "Người ta sợ. . . . Ngài có người mới, quên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cach-cach-cat-tuong/277742/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.