Sông núi điềm tĩnh, nước gỗ sáng rỡ, từ trong cửa gỗ nhìn ra ngoài, cho dù ai cũng sẽ nghĩ đây là một thế ngoại đào nguyên, chỗ ở của thần tiên. Kì thực đây là một tòa nhà nghỉ ở lưng chừng núi, mặc dù không rộng không sâu, lại có núi có nước, đúng là một đào nguyên tránh khỏi thế giới.
"Muội đã tỉnh." Âm thanh dịu dàng truyền vào trong lỗ tai Tiểu Bảo Tần, ánh mặt trời từ cửa sổ chiếu vào làm đau đớn mắt của bé, Bảo Tần từ từ mở ra mí mắt nặng trĩu, một bóng dáng mảnh khảnh giọi vào đáy mắt bé, dần dần từ mơ hồ đến rõ ràng.
"Tỷ tỷ. . . ." Trong cơn mê mê mang mang, Bảo Tần mở mắt ra, thấy một đôi con ngươi nhìn thẳng mình. "Nghỉ thêm một lát, muội chảy rất nhiều máu, thân thể còn rất yếu." Giọng nói của Trân châu dịu dàng, kèm theo một chút không đành lòng.
Cô gái nhỏ nhu nhược đến đáng thương, thật là giống mình ngày trước. . . .
Nếu không phải giám thị nhất cử nhất động của phủ Đông vương, thì không ai biết có một đứa bé ngã vào trong giếng. Nếu như không phải cái giếng đó đã cạn rồi, đứa bé đáng thương này sớm bị chết đuối.
Thở dài, nàng chỉnh lại chăn cho cô bé.
Cô gái nhỏ suy yếu mỉm cười với nàng, sau đó mệt mỏi khép lại cặp mắt. . . . . .
Bảo Tần không khỏi tin tưởng tỷ tỷ đẹp, và dịu dàng như tiên tử này từ tận đáy lòng, bé an tâm mặc cho mình chìm vào cõi mộng, không hề hãm sâu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cach-cach-cat-tuong/277749/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.