Rèm lụa buông nhẹ, ánh đèn ấm áp lay động. Cửa sổ xung quanh đóng kín chặn lại ánh trăng trong trẻo, cũng giam giữ mùi hương kỳ lạ trong phòng. Tiếng kêu cứu “Cứu ta” giống như ảo giác, nhỏ như tiếng muỗi vo ve, chỉ vang lên một lần rồi im bặt. Lộ Chi Dao khẽ nhíu mày, không chút do dự đẩy cửa bước vào. Ánh trăng lạnh lẽo kéo bóng dáng hắn vào trong phòng, chiếu sáng một khoảng nhỏ. Hắn nhắm mắt đi vào, sau đó xoay người đóng cửa lại, trong phòng dường như rất yên tĩnh. Ở góc giường mà Lộ Chi Dao không nhì thấy, có một tên hắc y đang lẳng lặng ngồi xổm ở đó, hắn ta nhìn chằm chằm Lộ Chi Dao, tay bịt chặt miệng chủ nhân của cung điện này. Lộ Chi Dao đóng cửa lại thì dừng lại một lát, sau đó quay đầu “nhìn” về phía đó, nhẹ giọng nói. “Mùi ở đây nồng quá khiến ta không phân biệt được, xin hỏi Lãnh Hương Hoàn ở đâu?” Vừa dứt lơi, trong phòng lóe lên một tia sáng lạnh, một thanh đoản kiếm dài một thước lập tức chém về phía Lộ Chi Dao. Thế tấn công này vừa ác liệt vừa nhanh đến mức nếu là người bình thường thì chắc chắn sẽ bị đánh cho trở tay không kịp. Nhưng Lộ Chi Dao rõ ràng không phải người bình thường. Một tay hắn chạm lên mũi, như thể bị mùi hương nồng nặc làm ngứa mũi, tay kia giơ kiếm lên đỡ đòn tấn công của hắn ta. “Mùi này thực sự khiến ngươi ta rất khó chịu.” Lộ Chi Dao đánh bật đoản kiếm của hắn ta, xoay người đạp hắn ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cach-chinh-phuc-nam-phu-benh-kieu/1195036/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.