Chiêng trống vang trời, tiếng pháo nổ rền vang. Qua một đêm, đoàn rước đã đến trước khách điếm từ sớm. Hai mắt Lý Nhược Thủy lúc này vô hồn, liên tục ngáp ngắn ngáp dài, nàng bị bà mối kéo đi trang điểm cả đêm, cho nên bây giờ nàng buồn ngủ đến mức ngồi cũng có thể ngủ được. Nàng thật sự không có chút cảm xúc gì với chuyện thành thân này, cũng chẳng mấy quan tâm, hiện tại nàng chỉ muốn tìm Hỏa Diệc Thảo trước giữa tháng, giải độc trước rồi nói sau. Bà mối trước mặt thoa son môi cho nàng hai mắt đột nhiên sáng lên. Mắt hạnh mũi cao, làn da mịn màng, nổi bật nhất là đôi mắt như thể biết nói, tràn đầy sức sống, bất cứ ai nhìn vào trong lòng cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ và thoải mái. “Lý cô nương đúng là rất đẹp, bà tử ta đã lâu rồi không thấy người nào có linh khí như ngươi.” Lý Nhược Thủy rũ mắt, không biết bà thấy được linh khí từ dáng vẻ mệt mỏi này thế nào, vì vậy nàng cũng chỉ có thể gật đầu nói phải. Cuối cùng cũng trang điểm xong, Lý Nhược Thủy đỡ lấy cơ thể mệt mỏi của mình, kéo hỉ phục dài đi ra sau cửa, sau đó lấy một cây gậy mù bình thường từ trong đó ra. “Lộ Chi Dao, bắt lấy.” Lộ Chi Dao đang ngồi trên bậu cửa sổ, trong tay chơi đùa với chiếc Cửu liên hoàn. Sau khi nghe thấy giọng nói của Lý Nhược Thủy, hắn giơ tay bắt lấy vật bay tới, rồi dùng tay sờ sờ. “Đây là cái gì?” “Đây là gậy mù bọn Thác Lục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cach-chinh-phuc-nam-phu-benh-kieu/1195123/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.