Trong khoảng thời gian làm việc ở viện nghiên cứu khu bảy, Chúc Minh đã có được sự chú ý nhất định.
Tư chất là thứ không đáng nhắc đến nhất ở khu bảy, thời gian nghiên cứu khoa học quá dài, kết quả nghiên cứu thành công lại quá ít, tiêu tốn trí óc và sức lực. Những người có thể leo đến đỉnh cao hầu hết đều đã bạc đầu.
Mà Chúc Minh còn quá trẻ.
Ngoại hình ưa nhìn, bạo dạn, không theo quy củ, tất cả đều không phải là đặc điểm mà một học giả nên có. Thế nhưng một người sở hữu chúng như anh lại dễ dàng leo lên đỉnh cao mà người khác tốn cả đời cũng không chạm đến được.
Vô số trường đại học chào đón anh, anh trở thành ứng cử viên nổi bật nhất, cũng là người trẻ tuổi nhất từng được đề cử làm người đứng đầu khu bảy.
——Tất nhiên, anh cũng trở thành cái gai trong mắt những đồng nghiệp trong viện nghiên cứu.
Người ngứa mắt anh nhất lúc ấy là Từ Đại Triết, cũng nghiên cứu về những chứng bệnh hiếm gặp ở tinh thần thể thuộc nhóm ở phòng bên cạnh.
Cũng không trách được lão đầu hói này lại cay nghiệt với anh như vậy. Từ Đại Triết đã hơn năm mươi tuổi, sắp đến lúc phải về hưu, lý luận ông ta nghiên cứu hơn nửa đời người lại bị Chúc Minh năm ấy mới hai mươi tuổi, vừa vào viện nghiên cứu lật đổ hoàn toàn.
Mỗi lần đi ngang qua hành lang đều nghe thấy tiếng tinh thần thể kền kền của ông ta kêu gào thảm thiết.
Chúc Minh vô hình trung đắc tội quá nhiều người,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cach-de-cau-ay-xoe-duoi/2699805/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.