Trên đường đi taxi về nhà, trận tuyết đầu mùa trong năm của khu bảy lất phất rơi xuống từ bầu trời.
Một nửa khu bảy bị bao phủ bởi những ngọn núi tuyết, tuyết rơi vào mùa đông chẳng phải cảnh tượng hiếm lạ gì. Thế nhưng vào lúc này đây, Chúc Minh ngắm nhìn những bông tuyết nhỏ bé tung bay giữa không trung, từ từ rơi xuống kia, lại có cảm giác như đã qua mấy đời.
Tại quán bar ảo trong trò chơi ở khu bốn, Chúc Minh đã từng nói với Tịch Tiện Thanh, anh chỉ có hai yêu cầu đối với cuộc đời mình.
Thứ nhất, anh chỉ muốn làm chuyện mình thích; thứ hai, anh sẽ không trở thành gánh nặng của người khác.
Chúc Minh vẫn luôn tự nhìn nhận rõ bản thân.
Anh chưa bao giờ là người không thể đối mặt với nội tâm của chính mình, anh biết, có lẽ bắt từ khi đồng ý với thỏa thuận uống thuốc vô lý kia thì anh đã vượt quá cái thân phận bác sĩ này từ lâu. Không chỉ là thực hiện nghĩa vụ của một người hành y, mà còn để thỏa mãn bản năng của mình.
Đồng thời, Chúc Minh cũng đã nhìn thấu Tịch Tiện Thanh.
Mỗi một lần ánh mắt dời đi, cằm hơi hất lên; mỗi một lần ngượng nghịu mạnh miệng, nói lời trái lòng, và cả mỗi một lần vành tai ửng đỏ khi đối mặt ôm hôn nhau——Tất cả những dao động trong nét mặt của Tịch Tiện Thanh, Chúc Minh hiểu hết chúng mang hàm nghĩa thế nào.
Bởi vì đôi khi, anh thậm chí còn hiểu Tịch Tiện Thanh hơn cả chính bản thân cậu.
Cho nên giống như hiện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cach-de-cau-ay-xoe-duoi/2699856/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.