Từ sau khi Thành Hâm bảo vệ nàng trước mặt La Ký, cuộc sống của nàng tại Ngự thiện phòng thật sự trở nên thuận buồm xuôi gió khiến cho mọi người đỏ mắt vì ganh tỵ.
Nàng bắt đầu làm việc vào giờ mão, đến giờ Tuất là xong, hơn nữa, trọng điểm ở chỗ, nàng không cần rửa rau, chỉ cần lấy đồ ăn, đôi khi còn có thể ăn điểm tâm, mà chuyện làm người ta vui vẻ nhất là - sau khi xong việc nàng còn có một bữa ăn khuya!
Cũng không phải nàng muốn nói, nhưng vị đại ca kia thật ra cũng là người tốt, ngoại trừ có chút kỳ quái, trên cơ bản cũng không có gì để xoi mói.
“Không đoán ra được?” Hắn đè hộp thức ăn, cực kỳ hứng thú hỏi.
Tân Thiểu Mẫn hơi híp mắt lại, chậm rãi ngửi ngửi, không bỏ qua bất cứ dấu vết nào. “ Ừm... Đại ca, ta nghĩ trong này có nguyên liệu chính là củ ấu, những ta lại không biết tên của món này, huynh có biết không...củ ấu có một cái tên cổ, nhưng mà ta...”
“Thôi, cho ngươi đi.”
“ Không không không, chờ ta chút nữa, ta chắc chắn sẽ nhớ ra.” Nàng đẩy hộp cơm về lại cho hắn, dứt khoát nhắm mắt suy nghĩ, đột nhiên, đầu lại bị cái gì đó đập trúng, khiến nàng phải mở mắt, ánh mắt ai oán.
“Ánh mắt đó của ngươi là sao?” Hắn tức giận liếc nàng một cái, nhặt hung khí đập trúng nàng từ dưới đất lên. “Là hạt dẻ chín.”
“ Hạt dẻ?” Nàng nhận lấy, ngẩng đầu nhìn lại, kinh hãi nhìn cành cây, từng chùm hạt dẻ vẫn còn được bao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cach-de-vuong-doat-the/347349/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.