Hốc mắt Giang Yến trở nên đỏ.
Từ Minh nhìn thấy mà có chút đau lòng: “Cho nên, đừng nên chuyện gì cũng giấu trong lòng, cũng nói cho em một chút, được không….
”
“Em nói cả đời.
” Giang Yến nhìn chằm chằm cậu.
“Ừ ừ, cả đời!” Từ Minh vừa thấy có hy vọng, hai mắt sáng ngời, vội gật đầu không ngừng:
“Anh muốn kết hôn chúng ta liền… A!”
Người trước mặt bỗng nhiên làm khó dễ, đè vai cậu đẩy ngã cậu xuống sô pha, Từ Minh không nghĩ tới phản ứng của hắn sẽ lớn như vậy, kêu lên một tiếng sợ hãi, giãy giụa theo bản năng: “Chờ, chờ chút….
”
Muốn làm gì cũng phải chờ thư ký Đỗ đi rồi hãy làm a! Không chừng lúc này người ta còn đang bám cửa nhìn lén đó!
Cậu muốn quay đầu nhìn về phía phòng cho khách, lại bị bóp mặt quay lại, tay giãy giụa cũng bị người đè ở phía trên vặn ngược l3n đỉnh đầu giữ chặt, nhất thời động cũng không thể động.
“Em có biết không… em không biết gì hết!” Giang Yến đỏ mắt, biểu tình thống khổ mà giãy giụa:
“Kết hôn, cả đời? Từ Minh… em hối hận thì làm thế nào?”
/
“?” Từ Minh nghe vậy không vui:
“Em hối hận lúc nào chưa? Giang Yến, theo đuổi anh là em, đá em chính là anh, muốn nói hối hận cũng là anh hối hận chứ?”
Ký ức đau đớn thê thảm khi bị đá của một năm trước khiến Từ Minh không vui, đặc biệt là người này không nói gì với cậu, còn không biết xấu hổ chỉ trích cậu không biết gì.
Cậu giận đùng đùng nâng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cach-son-hai/1823103/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.