“Nhất định phải uống thuốc theo đúng chỉ dẫn phía trên.
”
Tiết Diêm kê vài loại thuốc, sợ nói ra trình tự cùng liều lượng của những thứ thuốc này Từ Minh sẽ không nhớ được, dứt khoát chép lên giấy bỏ vào trong hộp thuốc, “Thuốc chống trầm cảm sẽ có kỳ tác dụng phụ, khoảng ba bốn tuần sau mới có thể bắt đầu thấy hiệu quả, cho dù trong lúc đó gian nan thế nào, cũng không thể ngừng thuốc nữa.
”
Giang Yến đứng ở một bên không nói gì, chỉ khi nghe thấy không thể ngừng thuốc nữa, mày nhíu lại nhỏ đến mức không thể nhận ra.
Từ Minh móc tờ giấy kia ra nhìn một lượt, lại lần lượt hỏi Tiết Diêm những vấn đề bản thân có khả năng nghĩ đến, mới lôi kéo Giang Yến nói lời tạm biệt với Tiết Diêm.
/
Cơm chiều vẫn là Từ Minh làm, dùng là nguyên liệu nấu ăn mua ở siêu thị trên đường trở về.
Từ Minh làm mấy món Giang Yến trước kia thích ăn nhất, đối phương vẫn chỉ ăn non nửa bát cơm liền nói ăn no rồi.
Nhìn bóng dáng Giang Yến thu bát đũa ở trước bàn ăn, Từ Minh súc miệng, đi qua ôm eo hắn từ đằng sau.
Chiều cao của hai người chênh lệch một chút, Từ Minh vừa lúc có thể gác cằm lên vai hắn.
Bả vai Giang Yến xương xẩu hơn lúc trước, Từ Minh bị cộm đến đau cằm, cọ cọ vai hắn, nghiêng đầu hô nhẹ vào tai hắn: “A Yến.
”
“Ừ.
” Vành tai Giang Yến giật giật, động tác dọn bát đũa không ngừng, chỉ dời đầu đi một chút.
Từ Minh muốn hỏi hắn có phải từng đi đến bệnh viện của mình hay không, muốn hỏi hắn vì sao sẽ biến thành như vậy, muốn hỏi hắn vì sao sẽ cho rằng hắn khỏe rồi mình sẽ rời đi! có quá nhiều chuyện muốn hỏi.
Nhưng thiên ngôn vạn ngữ đến bên miệng, lại ma xui quỷ khiến biến thành ba chữ,
“Em yêu anh.
”
/
Động tác chồng bát của Giang Yến ngừng lại, môi mím chặt, rũ mắt không nói một câu.
Đã thật lâu không nói những lời này ra khỏi miệng, khuôn mặt Từ Minh có chút nóng lên, cũng mặc kệ thái độ giống như không nghe thấy của Giang Yến, chỉ lo nói: “Rất yêu rất yêu anh, muốn vĩnh viễn cùng anh ở bên nhau.
”
Ngón tay Giang Yến cuộn lại, cuối cùng đã có phản ứng: “Lần này là nghe bác sĩ Tiết nói gì?”
Từ Minh sờ sờ cái bụng phẳng lỳ của hắn, ăn đậu hủ đủ rồi mới rút tay về,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cach-son-hai/1823132/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.