"Sao có thể là ông ấy?!"
Khi nghe đại học sĩ văn hoa điện Vương Khải cũng có liên quan đến vụ án, thậm chí còn là chủ mưu tham ô, Cầu Hi Mai thật sự không thể tin, không có cách nào tiếp nhận được lão gia tử luôn tươi cười gọi nàng "tiểu Mai, tiểu Mai" lại là người đứng sau màn mà bọn họ truy tìm đã lâu.
Trong trí nhớ, Vương đại nhân rất thích cười, khi cười rộ lên hai mắt nheo lại, đầu vuông lỗ tai lớn, có cái bụng lớn, giống như là phật Di Lặc trong miếu, ông ấy thích nhất là đoán ai là Hi Lan, ai là Hi Trúc, để bọn họ thay phiên nhau ngồi trên vai ông.
Phụ thân đã từng nói Vương đại nhân là người hiền lành vô cùng trung thành với hoàng thượng, không hề giả dối, một đường không quay đầu lại, cho nên phụ thân mới nhận lời Vương đại nhân làm mưu sĩ, giúp ông phân ưu.
Chẳng qua là sau này phụ thân có nói, tác phong làm việc của Vương đại nhân hình như không giống với suy nghĩ của phụ thân, ông cân nhắc có nên tiếp tục làm công việc này nữa hay không. Chỉ là mặc kệ tính tình Vương đại nhân thế nào, nàng cũng không thể tưởng tượng ông ấy lại có liên quan đến chuyện tham ô, trung quân thần cũng tham tiền sao? Nhưng xem đủ loại chứng cớ, hơn nữa còn là do chính nàng chỉnh lý, không phải do nàng không tin, ngân lượng thất thoát hầu hết đều chảy về phía tay ông ấy.
"Hi nhi, có chuyện này nàng nghe xong phải bình tĩnh, đừng kích động, chỉ là phỏng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cach-tuan-phu-lua-the/436955/chuong-12-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.