Còn chưa đi tới căn phòng của Thiên Thiên, liền mơ hồ nghe được một trận nghẹn ngào từ bên trong phòng truyền ra, "Gà quay đáng thương của ta. . . . . . Gà quay đáng thương của ta a. . . . . ."
Bước chân Ninh Ngọc ngừng lại một chút, khẽ nhíu mày, gương mặt xinh đẹp mệt mỏi, hắn thật sự có chút nghĩ không thông, đầu nữ nhân này đến tột cùng đang suy nghĩ gì, chẳng lẽ thế gian này thật sự tồn tại một loại đau khổ, chỉ vì một con. . . . . . Gà quay?
Hắn cau mày suy nghĩ chốc lát, không có kết quả, bỏ đi, tiến lên mở cửa ra.
Đập vào mắt, Thiên Thiên ngồi chồm hổm, hai mắt buồn bã nhìn con gà bên cạnh, nhìn bộ dáng nàng, so với Hoa Lâm còn ngu hơn ba phần. Ninh Ngọc thấy vậy, mi tâm vừa giãn ra từ từ nhíu lại, ống tay áo khẽ vung lên, hắn nghiêng đầu, trong mắt đều là không hiểu, làn da trắng nõn cùng y phục đỏ sậm tương xứng, xinh đẹp như vậy.
"Thiên Thiên." Hắn gọi nàng.
Thẩm Thiên Thiên quay đầu liếc hắn: "Lần sau vào nhà xin gõ cửa, cám ơn." Cuối cùng, cuối đầu, suy tư chốc lát, bổ sung, "Còn nữa, mang theo chữ ‘Thẩm ’ cho ta."
Ninh Ngọc nhìn nàng, cũng không nói chuyện, ngồi ở trước bàn, cầm ly rượu trên bàn vuốt vuốt.
Lúc này Thiên Thiên mới đứng lên, ngồi đối diện hắn, cùng hắn bốn mắt nhìn nhau: "Đại thiếu gia quang lâm hàn xá, thực vẻ vang cho kẻ hèn này đến chết cũng không quên. . . . . ."
Mắt Ninh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cach-xa-ngua-duc-tu-ta-lam-len/2522448/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.