Mười lăm phút trước.
Cảm giác mất trọng lượng khi rơi tự do từ cửa sổ tầng hai mươi khiến trái tim nhỏ Thư ʍôиɠ kinh hoàng. May mà gần đây không ngừng luyện bay, cô mới có thể nhanh chóng ổn định cơ thể.
Thư ʍôиɠ run rẩy mở to mắt, thấy mình cách tòa kiến trúc gần nhất còn một khoảng thì theo bản năng thở phào. Nếu hốt hoảng mà đụng trúng cửa sổ nhà ai là xong đời.
Dựa vào tấm bản đồ ghi nhớ chóng vánh lúc ấy, cô giảm tốc giương mắt nhìn những kiến trúc to lớn xung quanh. Chúng treo đầy biển quảng cáo to với các nhãn hiệu nổi bần bật đủ để người nhận ra.
Thư ʍôиɠ tìm được mấy cái tên cô từng thấy. Trong lòng chắc chắn lập tức bay theo hướng trong trí nhớ.
Rất nhanh, một công viên khá quy mô đập vào mắt. Cạnh lối đi bộ bên hông đặt cục đá to, mặt trêи khắc bốn chữ “Vườn hoa bùng binh”. Bên trong y hệt những gì Hoét đen tả. Xuất hiện đầu tiên là quảng trường cực rộng, cạnh đó là đài phun với những cột nước đủ hình dạng, phía trêи còn có bồ câu trắng bay múa và không ít khách du lịch.
Sợ người dưới đất phát hiện nên Thư ʍôиɠ không dám bay quá thấp. Cô vượt qua đám bồ câu trêи quảng trường, lao tới rừng cây phía Bắc.
Mắt thấy chung quanh không còn người đi đường, Thư ʍôиɠ mới lặng yên giảm tốc độ chui vào rừng. Nơi này trồng rất nhiều cây cao to và bụi cỏ.
Vừa vào, cô nhận thấy ngay ánh mắt từ bốn phương tám hướng. Tập trung nhìn kỹ, trêи
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cai-may-nhai-cua-bach-nguyet-quang/990036/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.