Giờ ra chơi, một số bạn nữ vây quanh bàn Hoa, hỏi han Hoa đủ kiểu. Hoa cười nhẹ đáp lại. Hà khi ấy chạy ra chỗ Hoài Ngọc, Huyền, rủ:
- Bọn mình xuống sân đi. Trong lớp ngột ngạt lắm.
- Tớ định đến chỗ Hoa...
Huyền đứng dậy, cắt ngang lời Ngọc:
- Nhưng gió lạnh lắm.
Vừa nói vừa làm động tác run người. Trời có nắng, nhưng bắt đầu dịu bớt. Mà gió cũng thổi mạnh hơn. Không khí lạnh hẳn ra. Huyền ban đầu mặc áo trắng, không ngờ giờ lại rét như vậy.
Hà không chịu, cố giải thích:
- Đi xuống vận động cho ấm lên mà.
Huyền ngẩn ra, nghĩ một lát, liền cười đáp ứng, còn nói thầm đủ cho hai đứa bạn thân nghe:
- Trong lớp nhìn mặt mấy đứa đáng ghét đấy cũng tức. Xuống nhé Ngọc!
Hoài Ngọc nghĩ ngợi, nhìn ra chỗ Hoa đang có nhiều bạn vây, lại nhìn sang Hà.
- Cũng được.
Cả ba ra ngoài. Hoa nhìn thấy, vội đứng lên, nói với các bạn:
- Tớ xuống dưới đây.
Xong thì vội vã đuổi theo nhóm Hà, Ngọc, Huyền.
- Hà! Đợi tớ! Hà!
Ba người dừng lại, quay người nhìn. Hoa hớt hải chạy xuống cầu thang, rồi đến chỗ ba người. Thở ra một hơi, lại nhìn Hà tươi cười.
- Tớ có cái này!
Chưa kịp để Hà nói, Hoa đã nhét vội gì đó vào túi áo Hà, rồi chạy lên cầu thang. Hà nhìn theo bóng Hoa khuất mắt, nhét tay vào túi áo.
- Gì vậy? Cái gì thế?
Huyền hồ hởi hỏi. Hoài Ngọc im lặng nhìn, nhưng nét mặt cũng một vẻ tò mò. Hà hơi sững lại, lôi thứ đó ra.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cai-moc-khoa/409542/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.