"Cảnh Hạo, sao lại chạy ra ngoài? Con đang nói chuyện với ai vậy?" Tả Tình Duyệt nhìn một bóng lưng, đôi mày thanh tú khẽ nhíu lại, bóng lưng. Người này . . . . Quá mỏng manh!
Sao cô có cảm giác cực kỳ giống Cố Thịnh, nhưng cô lại nhớ rõ, Cố Thịnh to lớn, cùng bóng lưng người đàn ông trước mắt này chênh lệch rất nhiều.
"Mẹ, chúng ta mau vào đi..., Ninh Ninh ở một mình sẽ rất sợ." Cảnh Hạo nhạy bén chạy lên trước, lôi kéo tay Tả Tình Duyệt, cố gắng đem sự chú ý của Tả Tình Duyệt dời đi, nhưng cái cảm giác quen thuộc ấy vẫn quanh quẩn trong đầu Tình Duyệt, cô nhìn không chớp mắt bóng lưng trước mắt, chuyện đã xảy ra hôm nay càng làm cho cô thêm kinh ngạc, cô thậm chí cảm thấy thật sự là Cố Thịnh ở xa quan sát mình và hai đứa nhỏ.
"Tiên sinh… Chúng ta….” chúng ta quen biết sao?
Nhưng Tả Tình Duyệt còn chưa nói hết, liền nghe thấy giọng nói vội vàng của người đàn ông
"Xin lỗi, chúng ta không biết nhau!" trong lòng Cố Thịnh cuồng loạn không ngừng, anh muốn quay đầu lại, đem người phụ nữ anh thương nhớ nhiều năm kéo vào trong ngực, cảm thụ sự tồn tại của cô, nhưng anh lại không muốn làm cho cô nhìn thấy bộ dáng chật vật của mình lúc này!
Tả Tình Duyệt chau mày, giọng nói vội vàng của anh làm cho cô càng muốn biết người đàn ông này rốt cuộc là ai!
Từng bước từng bước hướng đến cái bóng lưng kia, không biết vì sao, cảm giác đó trong lòng càng ngày càng mãnh liệt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-bay-hon-nhan-su-tra-thu-cua-tong-giam-doc/1030486/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.