Trong hình phòng ẩm ướt âm lãnh, ánh lửa lúc mờ lúc sáng, góc tường có một bếp lò cao hơn nửa người, bên trong than cháy đỏ bừng nóng rực, trong bể để không ít đủ loại vũ khí, đều là dụng cụ tàn nhẫn lấy ra tra tấn bức cung. Về phần giữa phòng, không biết lúc nào đã đặt vào một chiếc bàn gỗ dài bóng láng, chạm trổ xa hoa cùng tạo hình cực kỳ tinh tế, không hợp với hoàn cảnh này.
Giám ngục tay cầm bút lông, liếc mắt nhìn tên trên hồ sơ một cái, lại ngẩng đầu nhìn phạm nhân bị treo cao trước mặt, nhíu mày nói:“Chẳng phải ngày ấy tổng cộng bắt được bốn dư đảng sao, sao chỉ có một tên?”
Chàng trai mặc bộ đồ màu xám của quan coi ngục do dự nói:“Còn lại ba tên đều cắn lưỡi tự sát vào ngày đưa về hình bộ, còn lại tên này là đúng lúc đút thuốc mê làm tê dại đầu lưỡi nên may mắn thoát khỏi.”
“Vô liêm sỉ!” Sắc mặt giám ngục xanh mét, nổi giận nói:“Tù phạm không thể nói bảo chúng ta thẩm vấn như thế nào, lát nữa hình bộ Thượng Thư Đinh đại nhân muốn tới, để ngươi nói cho ông ấy hay là ta nói?!”
Thanh niên gãi gãi da đầu, nhỏ giọng nói:“Đại nhân, ngài nói đúng, nhưng…… lỡ như tên sống sót còn lại này cũng đi đời nhà ma, tiểu nhân càng khó khăn hơn, sợ là cần phải xách đầu đi gặp Đinh Thượng Thư.”
Cũng đúng, nếu thật sự chọc giận tên béo kia, mũ cánh chuồn của mình phỏng chừng cũng nguy cơ tràn ngập. Vừa nghĩ như vậy, sắc mặt giám ngục mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-da-lai-phu/1299506/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.