Mục Hiểu Hiểu rất đau lòng khi bị bắt nạt, nhanh chóng hóa buồn bực thành sức ăn, đem tất cả những đồ ăn vặt ăn hết, sau khi ăn no, nàng nhìn đồng hồ, bắt đầu buồn ngủ.
Tần Di vẫn đoan trang ngồi tại đó.
Mục Hiểu Hiểu quan sát Tần Di, đại tiểu thư quả thật là đại tiểu thư, bất kì lúc nào ở đâu, cho dù có đang ngồi xe lăn, cô cũng phải duy trì khí thế ta đây.
Mới đầu, Mục Hiểu Hiểu tưởng tính cô chính là như vậy, nhưng thời gian lâu dần, nàng dần dần hiểu được một số, tình thế Tần gia phức tạp, tuy rằng Tần Di đã ngồi xe lăn, nhưng sau lưng cô vẫn còn những cán bộ cũ của Tần gia, cô chia
nhà chống cự với Tần Sương, cho dù sức khỏe tồi tệ, cô cũng phải chịu đựng mọi căng thẳng vào mọi lúc.
Nhưng đến cuối vẫn là con người, làm gì mà không mệt mỏi?
Mục Hiểu Hiểu suy ngẫm một hồi, nàng nhìn Lưu Vạn Niên, nói nhỏ tiếng: "Tôi muốn nghỉ ngơi."
Lưu Vạn Niên gật đầu, hiểu ý của nàng, anh ta đưa tay lên bấm vào một cái nút, tấm chắn màu đen ở hàng ghế trước từ từ nâng lên, ngăn giữa ghế tài xế và hàng ghế sau lại.
Mục Hiểu Hiểu là một người vô cùng biết hầu hạ bản thân, không gian phía sau rộng như vậy, nàng trực tiếp ngã thẳng ghế xuống, lại chỉnh lại nhiệt độ, nàng nhìn Tần Di: "Cần nghỉ ngơi một lát không?"
Tần Di lạnh nhạt nhìn nàng.
Mục Hiểu Hiểu không nói gì, mà làm thuật ngữ.
Phía trên không thấy được, cô có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-den-gan/1742753/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.