“Đại nhân, Võ Hoàng tuyên triệu.”
Võ Thừa Tự còn đang đắm chìm trong đắc ý, đột nhiên bị nội thị thông truyền ngắt ngang.
Hắn nhiều ít đã đoán được chút ý tứ của Võ Hoàng, hắn tin tưởng mặc dù Võ Hoàng nắm được chứng cứ, cũng không dám trị tội hắn trước mặt mọi người.
“Đã biết.” Võ Thừa Tự sửa sang lại y quan, “Ta liền tiến cung.” Hắn đi ra hậu viện, đưa một ánh mắt cho quản sự nhà mình.
Quản sự là kẻ thông minh, rất nhiều chuyện đều do hắn dẫn đầu.
Thấy ánh mắt của chủ tử, quản sự liền biết chủ tử nhất định lại muốn ra tay giết người.
Hắn sẽ chuẩn bị tốt nhân lực, chờ đợi chủ tử trở về nói rõ mục tiêu là ai.
Võ Hoàng cũng không triệu kiến hắn đến Vạn Tượng Thần Cung, mà là mời hắn đến thiên điện.
Bên trong thiên điện chỉ có hai cung tì chờ sẵn, trên kỷ án đặt một ly rượu.
Võ Thừa Tự buồn chán chờ ở thiên điện hai canh giờ, mãi không thấy Võ Hoàng xuất hiện.
Hắn có chút nôn nóng, nhịn không được hỏi cung tì, “Bệ hạ đâu?”
Cung tì không trả lời, chỉ hành lễ với Võ Thừa Tự.
Mắt thấy sắc trời đã tối, chốc lát nữa cửa cung sẽ khóa, Võ Thừa Tự càng thêm nôn nóng.
Không được Thiên Tử đặc biệt cho phép, nếu ngoại thần qua đêm trong cung, đó là vượt khuôn phép, Võ Hoàng chưa triệu kiến, nếu lén lút rời đi, vậy đó là kháng chỉ.
Hắn bị kẹt trong thế lưỡng nan, lùi cũng không được, tiến cũng không xong, chỉ cảm thấy chuyện này dường như không quá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-dinh/2618005/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.