“Mau đi làm đi.” Quý Viêm Phong xua tay với Đường Du Nhiên. Đường Du Nhiên bèn vội vàng đi nhanh ra khỏi bệnh viện.
Gọi một chiếc taxi, rất nhanh đã đến công ty của Đường Du Nhiên.
Đường Du Nhiên đến công ty sát giờ. Những nhân viên trong công ty đã từng dùng đủ loại ánh mắt để nhìn Đường Du Nhiên ngày hôm qua, lúc này đều đồng loạt biến thành sự ngưỡng mộ. Đoán chừng là họ đã xem đoạn video làm sáng tỏ của Thời Ngọc Thao rồi.
Đường Du Nhiên vừa về đến phòng làm việc của mình, thư ký Tịch Linh Linh lập tức chạy qua.
“Giám đốc Đường, cô không sao chứ?” Tịch Linh Linh vô cùng quan tâm vừa quan sát Đường Du Nhiên, vừa hỏi.
Đường Du Nhiên mỉm cười, lắc đầu với Tịch Linh Linh: “Tôi không sao, chỉ là bị sốt mà thôi. Hôm qua đến bệnh viện truyền dịch xong thì đã khỏi rồi.”
Nói rồi, Đường Du Nhiên tinh mắt nhìn thấy trên cần cổ trắng nõn của Tịch Linh Linh có hêm hai vết cào nổi bật, cô lập tức cau chặt mày, nhìn Tịch Linh Linh nói: “Tịch Linh Linh, vết cào trên cổ cô là bị cào vào ngày hôm qua sao? Có đến bệnh viện khám thử chưa?”
Tịch Linh Linh không thèm để ý cười cười với Đường Du Nhiên, nói: “Giám đốc Đường, không sao đâu, chỉ là một chút vết thương ngoài da, không nghiêm trọng lắm, qua vài ngày là khỏi thôi.”
Nói xong, Tịch Linh Linh vừa ngưỡng mộ, vừa xen chút hóng hớt cười nói với Đường Du Nhiên: “Giám đốc Đường, người tặng hoa hồng Louis XIV cho cô lần trước chắc hẳn chính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-do-ngoai-tinh/1075493/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.