Kia món đồ chơi nhỏ màu tím, bất quá Giang Ngu lại vô cùng quen thuộc, nhưng rất nhanh màn hình đung đưa một cái lại không nhìn thấy nữa.
Cô ấy khiếp sợ.
Chẳng lẽ bạn nhỏ tự mình..........
Ý niệm này hiện lên trong đầu, trong thoáng chốc ngực Giang Ngu nóng lên, sinh ra một loại cảm giác bí ẩn kích thích, ngăn không được tưởng tượng đến hình ảnh kia.
"Chị?" Trình Tô Nhiên nhẹ giọng gọi cô ấy.
Giang Ngu thu hồi suy nghĩ, trong mắt hiện lên vẻ giảo hoạt, cười nói: "Bạn nhỏ giống như rất mệt, mệt nhọc sao?"
"Không có không có," Trình Tô Nhiên liên tục lắc đầu, "Không phải vậy, em muốn cùng chị nói chuyện phiếm."
Nói xong liền ngáp một cái.
Cô cuống quýt che miệng lại.
Phốc.
Giang Ngu cười đến không khép miệng được, nhìn thấy khuôn mặt cô gái nhỏ trong màn hình đỏ lên, bộ dạng u oán, mới ngừng lại, "Tại sao chiều nay lại lâu như vậy mới trả lời?"
"Em...." Trình Tô Nhiên nghẹn lời, ấp úng, "Em ở trường học....!Điện thoại cũng quên sạc pin."
Giang Ngu nhẹ nhàng gật đầu.
Lại là cô ấy nghĩ nhiều.
Không biết tại sao, gần đây càng ngày càng nghi thần nghi quỷ, luôn có một loại cảm giác muốn đem thứ gì đó gấp gáp nắm chặt trong tay, dục vọng khống chế của cô ấy càng ngày càng mạnh mẽ, càng để ý một người càng muốn khống chế đối phương....
"Chị, các chị quay chụp ở nơi nào của Lăng Châu vậy?" Trình Tô Nhiên giả vờ bình tĩnh nói sang chuyện khác.
Giang Ngu lại lần nữa lấy lại tinh thần, đạm đạm cười, "Thôn bên hồ Lăng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-dong-tam/905140/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.