Chỉ ngắn ngủi mấy chữ, lại thoáng chốc tách đi một tia ngọt ngào trong lòng, giống như ly rươu đêm qua vậy, vị ngọt tan hết sau đó lại phát giác ra nhàn nhạt vị của sáp.
Ôn nhu là có điều kiện, sủng nịch cũng là có điều kiện, hết thảy mọi thứ cô sa vào đều có điều kiện.
Cô bất quả chỉ là một con chim hoàng yến, là một món đồ chơi.
Trình Tô Nhiên hít sâu một hơi, nhận lấy ba vạn tệ này, suy tư một lát, về quá khứ là một cái đáng yêu nhưng không cố tình bán manh làm nũng.
Cũng giống như tâm tình cô hiện tại, bình thản tiếp thu, không kháng cự, không nịnh nọt.
Tiền là bàn ủi, có khả năng bằng phẳng hết mọi thứ.
Đợi một lát, kim chủ không có trả lời, Trình Tô Nhiên buông điện thoại, vừa nhấc đầu, lại nhìn thấy những dấu vết lạnh lẽo phân bố linh tinh trên cơ thể, không khỏi nhíu mày.
Cái này phải làm sao bây giờ?
Nhìn kỹ lại, trên mặt không có vết hôn, phần lớn phân bố ở vị trí phía dưới.
Chỉ cần không mặc cổ áo quá rộng thì có thể được che khuất toàn bộ.
Nhớ tới ngọn nguồn mọi việc, Trình Tô Nhiên lại nhịn không được đỏ mặt.
Nghe nói sẽ rất đau, nhưng tối hôm qua cô chỉ cảm nhận được vui sướng, loại tư vị cảm giác tận tình dâng cao rồi ngã xuống, hưởng qua một lần liền có chút khó quên.
Trừ bỏ tay chân ra, tâm tình cũng hoàn toàn thả lỏng, cô nhớ rõ bản thân trong mênh mông không gian tối tăm chìm nổi, giống như chết đuối.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-dong-tam/905223/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.