Edit: Mimi
Beta: Lam Yên
*****
Nhiếp Bất Phàm mơ mơ màng màng, cảm giác thân thể mình tựa hồ như đang lay động không ngừng, hạ thân liện tục bị một vật cứng rắn xâm nhập, bên tai còn truyền đến những tiếng ‘bành bạch’ rõ rệt.
Hắn mở bừng hai mắt, lập tức nhìn thấy gương mặt tràn đầy dục vọng kia của Vệ Địch phóng đại ngay trước mắt.
“Ngươi…” Lời chưa nói ra khỏi miệng đã bị thế công mãnh liệt của người kia chặt đứt.
Nhiếp Bất Phàm với tay níu lấy mấy tấm thảm trải bên dưới, gắng sức cố định thân mình, ánh mắt đảo khắp xung quanh, phát hiện nơi đây là một gian phòng xa lạ, diện tích không lớn, từ trên xuống dưới đều được làm bằng gỗ, mặt sàn còn có cảm giác đong đưa nhè nhẹ, giống như một khoang trên con thuyền nào đó.
“Ngươi tỉnh?” Vệ Địch dừng lại động tác, bình tĩnh nhìn chằm chằm Nhiếp Bất Phàm, đôi mắt ưng sắc bén mang theo dục hỏa cùng tức giận.
Tức giận?Người nên nổi nóng là ta mới đúng chứ?Nhiếp Bất Phàm cũng không đặc biệt chú ý đến tư thế ái muội của hai người hiện tại, chỉ hỏi, “Đây là nơi nào?Ta tại sao lại ở chỗ này?”
Hắn vốn dĩ đang xem bọn thị vệ dập lửa, sau đó bất chợt thấy vùng gáy tê rần, tiếp đó chuyện gì cũng không hay biết, khi tỉnh lại đã ở trong tình trạng này.
“Là ta mang ngươi tới. ” Vệ Địch nói một cách đương nhiên, “Bây giờ đang trên đường hồi kinh. ”
“Kinh thành?” Nhiếp Bất Phàm bất mãn nói, “Muốn mang ta tới kinh thành làm cái gì?Ta không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-hoa-nhiep-bat-pham/437119/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.