Khi môi răng quấn lấy nhau, đại não của Trần Kỳ Chiêu lập tức mất đi khả năng suy nghĩ, mọi giác quan dường như đều tập trung hết lên người Thẩm Vu Hoài, cậu chưa từng hôn ai, càng chưa từng được người khác hôn nhưng khi nếm thử cảm giác này thì nó lại mang đến cho cậu một loại sung sướng không thể nào diễn tả được.
Giống như đang được Thẩm Vu Hoài bao lấy, cậu rõ ràng cảm nhận được người đang ở trước mặt mình đây đã hoàn toàn thuộc về cậu.
Mùi hương bạc hà dễ chịu từ trên cơ thể tỏa ra. Trần Kỳ Chiêu dường như cảm nhận được một chút mùi rượu, mùi hương này nhanh chóng tản đi, cậu không còn nghe thấy bất kỳ âm thanh nào khác, bên tai cậu dường như chỉ còn sót lại tiếng tim đập điên cuồng trong lồ ng ngực.
Trước đây Trần Kỳ Chiêu chưa từng trải qua cảm giác như thế này, so với việc chạm nhẹ hay nắm tay thì nó còn k1ch thích hơn gấp trăm lần, đến mức cậu quên mất phải hô hấp, có chút khó thở.
Khi hai người tách ra, Thẩm Vu Hoài hôn nhẹ vào khóe môi của cậu.
Hơi thở của Trần Kỳ Chiêu dừng lại trong giây lát, ngay sau đó hai người đổi vị trí cho nhau, bàn tay của Thẩm Vu Hoài vẫn đỡ sau gáy cậu, sau khi lật người lại, bàn tay đỡ sau gáy của anh dường như cũng dùng lực nhiều hơn, anh không cử động.
Hoặc nói đúng hơn là không thể di chuyển.
Trần Kỳ Chiêu nhận ra có thứ gì đó được đặt trong túi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-nang-gia-ngoan-cua-ke-dien/2510550/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.