Trong phòng làm việc có thể nghe thấy tiếng cây kim rơi, ánh mắt Trần Thời Minh nghe vậy thì ngưng lại: "Em nói là có thể tìm ra người lúc trước truyền tin tức trong phòng họp hả?"
"Em chỉ nói là nội gián, nhưng không xác định có phải người trong phòng họp kia hay không." Trần Kỳ Chiêu lắc ống đựng bút, thẻ nhớ ở bên trong lắc lư mấy lần: "Có người theo dõi em đã mấy ngày nay."
Giọng nói trong điện thoại hời hợt, phảng phất chuyện theo dõi này ở trong mắt đối phương chỉ là một chuyện nhỏ.
Ánh mắt Trần Thời Minh lại trầm xuống, nghiêm túc lên tiếng: "Trần Kỳ Chiêu, chuyện có người theo dõi em, em cần phải nói sớm cho anh biết, bây giờ không thể so với trước kia, không biết Lâm Sĩ Trung sẽ làm ra hành động gì, người ông ta tìm đều là dân liều mạng..."
"Thời gian theo dõi khá dài, nói rõ ông ta đang hoài nghi em, cũng đang điều tra em." Trần Kỳ Chiêu nói tiếp câu trả lời của Trần Thời Minh lúc trước: "Nếu như anh tra xét một người trong thời gian dài mà tra không được gì, lấy trình độ khôn khéo của anh, anh sẽ chỉ tra một mình người đó sao?"
Trần Thời Minh không nói chuyện.
"Anh sẽ không, Lâm Sĩ Trung cũng sẽ không."
Trần Kỳ Chiêu bỏ ống đựng bút xuống, sau đó nói: "Như vậy sẽ tra ai? Sẽ tra xét người có quan hệ với ông ta, người có tiếp xúc với ông ta. Mà những người này tồn tại một cách hợp lý trong phạm vi nghi ngờ và tầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-nang-gia-ngoan-cua-ke-dien/2510611/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.