Ở đời trước, Trần Thời Minh đã gặp tai nạn ở đường Bàn Sơn.
Có một số việc dường như đã được an bài sẵn, và hình như chúng đã được sắp đặt từ rất lâu trước kia rồi.
"Tình hình giao thông ở đường Bàn Sơn quả thật rất phức tạp." Trương Nhã Chi nhìn thấy vẻ mặt của Trần Kỳ Chiêu, bà cảm thấy cảm xúc của cậu hình như không có dao động gì nhiều, nên mới tiếp tục nói: "Bên đó có rất nhiều khu dân cư, xung quanh còn có các cửa hàng và trường tiểu học. Lúc ấy cũng có nguyên do bởi trời mưa khiến tầm nhìn bị hạn chế, sớm biết thế lúc ấy mẹ nên phái xe đến đón, nếu thế thì dì Phó của con cũng sẽ không cần phải qua đối diện chờ xe."
"Chú Lâm có biết chuyện này không ạ?" Trần Kỳ Chiêu hỏi: "Biết chuyện vợ của chú ấy ngoài ý muốn gặp chuyện không may."
"Chú Lâm của con biết, lúc đó ông ấy đang đi công tác với ba con, nhận được tin của người nhà báo nên lập tức trở về." Trương Nhã Chi thở dài: "Nhưng đời người vô thường, ai có thể ngờ được sẽ xảy ra loại chuyện này... Lúc đó mẹ nói lái xe đi đón bà ấy, bà ấy nói lái xe đi qua đó thì phiền quá nên từ chối."
Trần Kỳ Chiêu nghe Trương Nhã Chi nói xong chuyện trước kia, cùng bà thu dọn lại phòng sách xong thì trở về phòng.
Chuyện đầu tiên khi trở về phòng là cậu đi tìm kiếm về vụ tai nạn xe ở đường Bàn Sơn năm đó, bởi vì thời gian
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-nang-gia-ngoan-cua-ke-dien/2510620/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.