Ánh mắt hắn rơi xuống người gã nam nhân đã cởi áo choàng, rồi lại quay về cánh tay của nàng đã bị giật đứt tay áo.
Gã nam nhân vẫn đang vùng vẫy, vừa mới quỳ lên bò dậy, Tạ Tuân không chớp mắt, một kiếm c.h.é.m đứt đầu hắn ta.
Dường như có tiếng m.á.u b.ắ.n tung tóe, Khương Thư Yểu ngửi thấy mùi tanh nồng trong không khí, tầm nhìn mờ mịt chỉ tập trung vào gương mặt đầy sát khí của Tạ Tuân.
Nàng ghét bản thân mình không có khí phách, khi ánh mắt Tạ Tuân một lần nữa rơi xuống cánh tay nàng, phản ứng đầu tiên của nàng lại là giấu cánh tay ra sau lưng.
Tạ Tuân đột nhiên bước nhanh tới trước, ngay khi nàng theo bản năng lùi lại, hắn mạnh mẽ kéo nàng vào lòng bằng một tay.
Giọng nói của hắn không còn bình thản như thường ngày nữa, âm thanh run rẩy: "Không sao chứ?"
Trước mắt là một màu rực rỡ của bộ quan phục, bên tai là tiếng tim đập dồn dập trong lồng n.g.ự.c hắn.
Khương Thư Yểu vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, theo bản năng muốn giải thích mình chưa bị ô uế, nhưng lại sợ Tạ Tuân là kiểu nam nhân phong kiến mà chỉ cần thê tử bị bắt cóc thôi cũng cho rằng nàng không còn trong sạch nữa.
Hina
Vừa mới mở miệng nói được chữ "Ta", nỗi sợ hãi tích tụ bấy lâu bỗng nhiên ập đến khiến nàng suy sụp, nước mắt không ngừng rơi, nàng nức nở khóc.
Vật bằng sắt rơi xuống đất, phát ra tiếng kêu giòn tan.
Tạ Tuân không chút do dự ném thanh kiếm đi, chỉ để ôm nàng vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-nang-sinh-ton-cua-ke-me-an-o-co-dai/1012596/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.