Động vật không xương quấn trên cổ chân Tiêu Yên, theo chân nàng từ từ bò lên trên….
Thân thể Tiêu Yên run rẩy như cái sàng, mặt trắng bệch như giấy, tay kia sít sao nắm hòn đá lồi ra trên núi giả.
Một người che đi thị giác, cảm giác thân thể sẽ linh mẫn hơn rất nhiều.
Tiêu Yên cảm giác được nó đang bò qua chân trái, bò lên trên eo, sau đó, sau đó………..
Tiêu Yên không ngừng nuốt nước miếng, đôi mắt từ từ mở ra một khe hẹp, sau đó lại vội vàng nhắm lại.
Mẹ ơi, Bồ Tát phù hộ, mau làm nó tranh ra a……
Một lát sau Tiêu Yên cảm thấy vật nhỏ bò lên đầu vai, sau đó……trên cổ có một vòng mát lạnh. ( Con gì a ? Con gì ?)
Toàn thân Tiêu Yên lập tức cứng ngắc, bất đắc dĩ mở mắt, cổ họng run run cầu khẩn:
“Van cầu ngươi, ngươi là đại gia của ta là tổ tông của ta, cầu xin ngươi tránh ra đi, người ta rất thúi rất khó ngửi, ta ……ta có bệnh truyền nhiễm, ta đã mười ngày, không không, hai tháng chưa có tắm, sẽ thúi chết ngươi…..”
Bên ngoài là đôi uyên ương chiến dã nguy hiểm, trước mặt là động vật kinh khủng không chân.
Tiêu Yên cảm thấy, từ ngày đến đây cho tới nay, hôm nay là ngày tối khổ kinh khủng nhất.
Hảo muội muội của Tiêu Yên có thể không phải là yêu tinh hại người, nhưng bình thường trong Tiêu phủ cũng không ít lần làm chuyện xấu ngàng chân nàng.
Ở nơi này, Tiêu Yên tự nhắc nhở bản thân xuyên qua của mình, nữ nhân cổ đại chính là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-nang-sinh-ton-gian-phi/1848364/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.