“Ngọc nhân đạp tuyết nhẹ nhàng rời bước, Phi Hồng tung cánh tự tại giữa mây trời.” Người mặc áo đen nghiêng đầu nhìn Hốt Nhĩ Đặc, cất giọng nhẹ nhàng: “Ta cứ ngỡ, tên của ta, thiên hạ đều đã biết rồi chứ.”
Phi Hồng tướng quân? Hòa Như Phi?
Hốt Nhĩ Đặc kinh hãi tột độ, buột miệng thốt lên: “Không thể nào!”
“Tại sao lại không thể?” Đôi mắt sau lớp mặt nạ nhìn chằm chằm hắn, khóe môi khẽ nhếch, chứa đựng vẻ trào phúng vô tận: “Cái gì là không thể?”
Hốt Nhĩ Đặc, vị tướng dũng mãnh nhất của U Thác, lúc này lại không khỏi lùi về sau theo bản năng, gần như điên cuồng hét lên: “Lên cho ta! Gi.ết ch.ết hắn, quốc chủ sẽ trọng thưởng!”
Vô số mũi tên và bóng người lao về phía người đeo mặt nạ, nhưng hắn dễ dàng né tránh tất cả những đường kiếm và mũi tên nhắm vào mình. Hắn như một cánh chim Phi Hồng bay trong tuyết, sải cánh giữa trời đất tự do, không gì có thể cản bước. Kiếm phong của hắn vô cùng sắc bén, tung hoành trong màn đêm, tựa như có thể chém đứt cả những hạt mưa rơi.
Hốt Nhĩ Đặc không còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận sự thật rằng người trước mặt chính là Phi Hồng tướng quân Hòa Như Phi. Trên thế gian này, ngoài Hòa Như Phi ra, không ai có kiếm thuật tinh diệu đến vậy. Mặc dù Hốt Nhĩ Đặc chưa từng giao đấu với Hòa Như Phi, nhưng hắn đã từng nghe những lời kể từ các chiến binh Tây Khương bị đánh bại, rằng thanh kiếm Thanh Lang của Hòa Như Phi có thể chém
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-nguyet-nhu-ca-thien-son-tra-khach/722738/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.