Phủ Hứa, đêm khuya, có người trở mình, thắp sáng ngọn đèn dầu.
Bên cạnh, chỗ nằm trống không, đêm nay Hứa Chi Hằng lại ngủ ở thư phòng.
Hòa Tâm Ảnh bước đến bên bàn, cầm lấy một chiếc áo khoác khoác lên người, ánh mắt nhìn ngọn lửa trong đèn dầu nhảy nhót, thần sắc phức tạp.
Không biết từ khi nào, giữa nàng và Hứa Chi Hằng dường như phủ lên một tầng ngăn cách vô hình. Nói chính xác thì từ sau bữa tiệc cung đình lần trước, Hứa Chi Hằng trở nên kỳ quặc hơn. Sau đó, khi nàng đến chùa Ngọc Hoa, gặp được Vũ An Hầu Hòa Yến, người có cùng tên với tỷ tỷ đã khuất của mình, rồi trở về phủ không lâu sau, Hòa Như Phi liền đến thăm nàng. Nói là thăm, nhưng chi bằng nói là dò xét.
Một số chuyện, một khi đã nảy sinh nghi ngờ, thì sẽ mãi chẳng thể nào nguôi ngoai. Hòa Tâm Ảnh cảm nhận được rằng trong phủ Hứa ẩn giấu một bí mật to lớn, có lẽ liên quan đến tỷ tỷ đã khuất của nàng, và có lẽ… cũng liên quan đến Hòa gia.
Nàng đứng trước cửa sổ, mùa đông ở Sóc Kinh rất lạnh, trong đêm rét buốt thế này, hạ nhân đều đã vào phòng nghỉ ngơi. Hòa Tâm Ảnh nhìn cành cây trơ trụi ngoài cửa sổ, suy nghĩ rất lâu, cuối cùng khoác lên chiếc áo choàng, cầm lấy đèn dầu rồi ra ngoài.
Nàng hành động rất nhẹ nhàng, đi đường cẩn thận, không kinh động đến bất kỳ ai. Những người trực đêm của nhà họ Hứa đều canh giữ ở ngoài viện chính, không vào bên trong. Ánh sáng từ đèn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-nguyet-nhu-ca-thien-son-tra-khach/722949/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.