Vào mùa thu năm Thừa Khánh thứ mười chín, phụ thân ta dẫn cả gia đình đến nhậm chức tại huyện Lăng Thủy.
Trên đường đi ngang qua sông Lăng Hoa, ông cứu được một nữ tử có dung mạo kiều diễm.
Nữ tử ấy tên là Lý Cầm Nương.
Nghe nói, nàng vốn là một kỹ nữ ở huyện Nguyệt Lăng, sau đó được một phú thương vừa mắt chuộc thân, nhận nàng làm thiếp.
Song, cảnh ấm êm chẳng kéo dài được bao lâu, phú thương bất ngờ phát bệnh hiểm nghèo, chỉ trong chốc lát đã qua đời.
Chính thất trong nhà vốn xem nàng như cái gai trong mắt từ lâu, liền nhân cơ hội tang sự chưa mãn bốn mươi chín ngày mà mua chuộc vài tên côn đồ, đem nàng vứt xuống sông Lăng Hoa.
Phụ thân ta cứu nàng lên từ dòng nước, khi ấy đầu tóc nàng bù xù, y phục ướt đẫm, gương mặt kiều diễm như hoa như nguyệt vốn có nay lại trắng bệch, tựa hồn ma nơi sông nước.
Mẫu thân ta xuất thân từ danh môn Thôi thị ở đất Thanh Hà, từ xưa đến nay vốn khinh thường những kẻ xuất thân chốn kỹ viện.
Thế nhưng, Cầm Nương vừa run rẩy vừa quỳ sụp trước mặt, dập đầu cầu xin thảm thiết, cuối cùng khiến mẫu thân mủi lòng.
Vì vậy, bà mềm lòng mà đưa nàng về huyện Lăng Thủy.
Cầm Nương rất khéo tay, đặc biệt là món bánh ngọt nàng làm ra, tinh xảo đến mức khiến người ta không thể không trầm trồ.
Sau khi vào phủ, nàng ngày ngày ăn mặc giản dị, vẻ mặt mộc mạc, chỉ ru rú trong gian bếp nhỏ, chưa từng có hành vi vượt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-nuong-dong-an-an/790617/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.