Nửa đêm, một bóng đen lướt cực nhanh ngoài cửa sổ phòng Thi VôĐoan, cả viện ngoại trừ tiếng tuyết rơi thì chỉ còn sự yên tĩnh, cái bóng ấy tự nhiên cứ như thể tuyết đọng từ trên nóc nhà rơi xuống, vốn chẳng ai chúý tới, nhưng mà Bạch Ly lại mở mắt.
Trong mắt y không thấy buồn ngủ chút nào, giống như chưa hề ngủ vậy.
Bạch Ly cúi đầu nhìn Thi VôĐoan một cái, người này lúc ngủ sẽ không tự chủđược mà rúc vào chăn, người đã trượt xuống dưới gối, rúc vào cổ y, y cũng không chê khó chịu.
Bạch Ly gập chăn xuống để cằm y lộ ra, một lát sau Thi VôĐoan tựa như không thoải mái mà rụt xuống theo. Bạch Ly khẽ mỉm cười, sau đó nhẹ tay nhẹ chân bò dậy, ngón tay lướt qua “đèn” bên giường, nhìn “ngọn lửa” kia lớn hơn chút nữa, bấy giờ mới kéo chăn, nhưng không đi từ cửa, phảng phất chỉ sợ gió mang hơi lạnh vào, xuyên qua tường như một u linh.
Gió lạnh vàđêm tối phảng phất là thứ bản nguyên của y, Bạch Ly ra khỏi gian phòng ấm áp kia lập tức như vào một thế giới khác, y hơi ngẩng đầu nheo mắt lại, bỗng nhiên vươn tay, năm ngón tay hung ác co vào, bóng đen nọ không biết làm sao mà dễ dàng rơi vào tay y, hiện ra nguyên hình.
Đó không thể nói là một con người, thân thể“hắn” phảng phất là hưảo hóa thành, bị Bạch Ly túm trong tay, trông như một mảnh vải, hắn có mặt, có cổ, thậm chí có thân thể và tứ chi, ngũ quan cư nhiên cũng có thể xưng được là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-sat/817753/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.