Dọc đường từ Lai lý đến huyện thành dâu mọc thành rừng, bốn năm thiếu nữ hái dâu dịu dàng cười nói, thỉnh thoảng lại nghỉ bên vệ đường trò chuyện. Bên đường không ít ngựa xe đi qua, các cô gọi bè kéo bạn, lại chỉ vậy xem xe ngựa nhà họ Trang.
Đây cũng chỉ là một chiếc xe diêu tầm thường, thân xe không có trang trí bắt mắt gì nhưng trong xe lại có người thu hút mọi ánh nhìn của người khác.
Dung mạo Trang Dương xinh đẹp, áo quần lộng lẫy, lại còn rất trẻ.
Mấy cô gái hái dâu dõi theo Trang Dương ríu rít một mảnh, con gái thôn quê không được dạy dỗ cẩn thận.
Trang Dương cũng không để ý, anh dựa vào thành xe mặc cho gió xuân mơn trớn khuôn mặt, ánh mắt anh rơi vào những lùm hoa cỏ dại ven đường. Nào là hoa bồ công anh sắc vàng chúm chím hé nở cho đến bông trắng sắp tan, lại điểm xuyết thêm chấm tím, sắc tím ấy chính là hoa chua me đất.
Vốn xe ngựa đang thong dong trên đường lại bất ngờ tăng tốc, Trang Dương ngoảnh đầu nhìn Lưu Hoằng bên cạnh, lại thấy khóe miệng hắn cong lên, nụ cười của Lưu Hoằng thật rạng rỡ. Xe ngựa chạy nhanh hất tung bụi đất, đúng như dự đoán mà khiến các nàng đang mải ngắm nhìn tiếc hận tản đi. Lưu Hoằng nhận ra trò vặt của mình bị Trang Dương phát hiện, hắn lầm bầm: “Ồn ào.”
Trang Dương mỉm cười, anh nhìn gương mặt trẻ tuổi anh tuấn của Lưu Hoằng. Anh nghĩ nếu Lưu Hoằng mặc quần áo tử tế ra dáng vào, lúc đó người khiến mấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-thanh-mua-hoa/484982/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.