"Nên lên máy bay rồi. . . . . ." Cậu chậm rãi rời khỏi môi cô, giọng nói khàn khàn trầm thấp.
Ý thức của cô hỗn loạn , ngây ngốc mở to hai mắt, nói không ra lời, chỉ có thể cảm nhận được tư vị làm người khác hoảng loạn còn đọng lại trên cánh môi, trong miệng, trong tim. . . . . .
Ngẩng đầu lên, cô đưa mắt nhìn biểu tình không nỡ buông của người đàn ông trước mặt, thấy tia nhu tình trong mắt cậu, cùng nhìn nhau gắt gao, sau đó. . . . . . là tiếp tục ngẩn người.
"Đi nhanh đi! Nếu không thì thật sự tôi sẽ không thể để cho cậu đi nữa!" Lệ Minh Kiệt vỗ về gương mặt nóng đỏ lên của cô, đối với biểu hiện hoảng hốt và kinh ngạc của cô cảm thấy cực kì hài lòng.
Làm như vậy ít nhất là cô cũng sẽ bối rối thêm một chút thời gian nữa!
Nếu quả thật có thể làm cô cảm thấy bối rối, có lẽ đây chính là một khởi đầu tốt, bởi vì cô bắt đầu thông suốt rồi , nói rõ ràng rằng giây phút này cô và cậu đã bắt đầu bước chung trên một con đường rồi.
Bạn thân? Còn là người yêu? Hay là. . . . . . Ngay trong lúc vô tình, giữa cô và cậu đã có tình yêu, mà không phải giống như mình tự an ủi, mình cố gắng nhận định đó chỉ là tình bạn.
Một lời nói một động tác, Phương Đồng Ân cắn môi, xoay người rời đi.
Nếu không đi, cậu cũng không để cho cô đi nữa. . . . . . Không để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-thu-map-mo/2297125/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.