Vì chiến tích lúc nhỏ quá phong phú, tên tuổi Kim Hạ đúng là có hơi vang dội một tý, ngày xưa, khi tám chuyện về nàng, hàng xóm láng giềng thường thêm vào mấy từ đại loại như "quỷ dạ xoa", "hùm beo" làm hậu tố. Lúc đầu hay tin, nàng rất mất tự nhiên, sau này tình cờ đọc được một quyển sách trà dư tủu hậu, trong ấy bảo quỷ dạ xoa và hùm beo đều là tinh tú hạ phàm được người trần kính nể, chúng đều đội trời đạp đất, ăn cơm bát lớn, uống rượu chén to, xơi thịt miếng khổng lồ, thì nàng mê mẩn ngay, thường xem những biệt danh mà hàng xóm đặt cho là một lời ca ngợi.
Sau khi làm bổ khoái, nàng cũng được coi là người của triều đình, những "lời khen" kia dần vơi bớt, mà lời đồn "Viên gia có một cô con gái tương đối dữ dằn" lại được người người biết đến, càng khỏi bàn tới cưới hỏi mia mối gì. Viên Trần thị không giữ được chân khuê nữ nhà mình, mắt thấy nó từng ngày từng ngày già tuổi hơn mà chẳng ai tới cửa cầu hôn, bà vô cùng phiền muộn. Bà nghiến chặt răng, lòng nghĩ: Đợi ta chuẩn bị xong của hồi môn thật hậu, chẳng lo các ngươi không đến cầu xin ta!
Để vun vén của hồi môn, Viên Trần thị sáng bán đậu phụ, tối bán đậu phụ khô, cực khổ vô cùng. Kim Hạ mệt mỏi với tên tuổi của mình, thân lại là món hàng lỗ vốn nên không có quyền phát ngôn trong chuyện này, đành phải cụp đuôi liều mạng bắt trộm, cũng rất khổ cực.
Vừa nghe mẹ thích lão
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-y-chi-ha/281218/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.