Ngoại truyện quyển 4: Tiêu dao du hành Năm Hồng Vũ thứ mười, vùng Xuyên Trung đã dần hồi phục sau những năm tháng chiến tranh loạn lạc cuối thời Nguyên. Tháng mười trời đất chuyển mình, nhưng khí trời nơi đây vẫn ấm áp lạ thường, hơi nước mơn man phả lên từng tán cổ thụ trên núi Thanh Thành, khiến cả thành phố chìm trong một màn sương xanh mờ ảo. Con đường cổ rêu phong lát đá xanh uốn lượn giữa những ngôi nhà nhỏ mái ngói đen, tường vôi trắng mộc mạc, dẫn sâu vào trong ngõ hẹp mà người địa phương gọi là "Ngõ Bút Thần". Tương truyền thuở xưa, giữa đêm khuya thanh vắng, một cây bút thần ngũ sắc từ trên trời giáng xuống, lặng lẽ biến mất vào lòng giếng cổ cuối con hẻm nhỏ. Giếng xưa giờ đã lấp, nền nhà cũ Lý gia đã phủ lên trên, chỉ còn lại cái tên như một lời nguyền cổ tích. Ngõ Bút Thần vốn yên tĩnh đến mức tiếng bước chân người qua đường cũng trở nên nhẹ nhàng như gió thoảng. Đêm về khuya, tiếng trống canh vọng lại từ phố xa càng khiến không gian thêm tịch liêu, như chính nơi này đã bị thời gian bỏ quên từ lâu. Thế nhưng vào ngày mồng một tháng mười năm Hồng Vũ thứ mười, sự yên tĩnh ấy bỗng chốc tan biến. Hôm đó là ngày quan tài của Lý Thụy Lâm, chủ nhân của Lý gia được đưa về quê nhà. Lý gia vốn là gia tộc giàu có bậc nhất phía đông thành. Hai mươi năm trước, khi Lý Thụy Lâm cưới tiểu thư Châu gia có quyền quế phía tây thành. Hôn lễ đã trở thành sự kiện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-y-hanh-phu-lan/2866019/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.