Sáng hôm sau, Văn Nho Hải tìm đến quán trọ nhỏ để gửi thiệp xin gặp. Lý Khắc Kỷ ngạc nhiên nhận thiệp, xem một hồi vẫn không hiểu ý gì, đành bảo Vạn An mời khách vào.
Văn Nho Hải vừa bước vào đã cười nói: "Lý huynh, ngưỡng mộ đã lâu, hôm nay đường đột đến thăm, mong huynh đừng trách."
Lý Khắc Kỷ đã nhận ra hắn, trong lòng vẫn đầy nghi hoặc, nói: "Hai chúng ta mới chỉ gặp lần thứ hai, sao gọi là ngưỡng mộ đã lâu?"
Văn Nho Hải không hề để bụng, tiếp lời: "Khi Lý huynh vẽ bức Hải Thông hòa thượng dâng mắt ở núi Lạc, một bằng hữu của tại hạ cũng có mặt. Khi trở về kinh thành, người ấy hết lời ca ngợi tài năng của huynh, nhưng lại nói rằng bản sao chép mang về chỉ đạt được phần hình chứ chưa lột tả được thần thái.
Tại hạ nghĩ, bản sao còn như vậy, huống chi là nguyên tác? Vì thế, tại hạ đã chuẩn bị tiệc rượu trên hồ Huyền Vũ, mong huynh nể mặt ghé chơi. Đương nhiên, tiệc không phải chỉ để uống rượu, thực lòng tại hạ mong được huynh ban cho một bức. Với những thứ khác thì không dám đường đột thỉnh cầu, nhưng thư họa thì chắc huynh không trách tại hạ quá đỗi suồng sã chứ? Ha ha, mời huynh, mời!"
Lý Khắc Kỷ lần đầu gặp phải người như Văn Nho Hải, thật không biết làm sao, đành phải theo hắn ra hồ Huyền Vũ.
Nhà Văn Nho Hải giàu có, chi tiêu phóng khoáng, thuê nguyên một chiếc thuyền rồng đậu giữa hồ, lại còn có một ban nhạc ở khoang sau sẵn sàng phục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-y-hanh-phu-lan/2866025/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.